Tề Tiểu Tô ngây người.
Cô đã từng nghĩ, bà Vệ có lẽ sẽ là một người rất nghiêm khắc, hoặc lạnh lùng, nghiêm túc, thậm chí là sắc bén, cay nghiệt, nhưng cô chưa từng nghĩ tới bà ta lại mang một cảm giác lạnh lùng xa cách thế này.
Hệ thống Tiểu Nhất chặn Vệ Thường Khuynh, nói thầm với Tề Tiểu Tô: “Khi ở chung với Thiếu soái, lúc nào bà ấy cũng trưng ra cái vẻ này hết.”
Tề Tiểu Tô đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng, đau lòng cho Vệ Thường Khuynh.
Bị kiểu mẹ như thế này nuôi lớn mà hiện giờ anh vẫn có thể nhiệt tình như lửa như thế đối với cô thì đúng là hiếm thấy thật.
“Mấy cậu tới rồi à, vậy ngồi vào chỗ đi thôi.” Bà Vệ nói, sau đó lại hơi dừng lại, làm ra vẻ ảo não như thể mình đã quên một chuyện quan trọng nào đó, sau đó mới nói tiếp: “Đúng rồi, trước tiên phải giới thiệu một người cho mọi người biết đã.”
Bà ta quay sang nhìn Phương Viện Viện, đang muốn mở miệng giới thiệu thì Phương Viện Viện đã nhanh chân bước tới trước mặt đám Hạ Kế Dao, đôi mắt linh động mở to sáng lấp lánh, cô ta nói một cách hưng phấn: “Cuối cùng tôi cũng được gặp các anh rồi, chiến đội Diệm Ưng! Anh là Hạ Kế Dao phải không? Tôi vẫn luôn nghe nói anh có gương mặt rất xinh đẹp! Giờ được gặp đúng là đẹp thật đấy, đẹp gấp mười lần tôi luôn!”
Cả đám đều rất ngạc nhiên, không ngờ cháu gái cao quý của Thủ trưởng ban chấp hành lại nhiệt tình như vậy khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414994/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.