Lúc sáng tỉnh dậy cô còn nghĩ, tuy rằng tối qua ngủ rất ít, cũng không ngon giấc, nhưng tinh thần vẫn không tệ, ai mà biết được buổi sáng vào phòng ngủ bù một chút, thế mà ngủ đến tận hoàng hôn.
“Dậy rồi à?”
Cửa bị đẩy ra, Vệ Thường Khuynh bưng một cốc nước bước vào.
“Em cũng không biết vì sao mình lại ngủ sâu đến thế nữa.” Tề Tiểu Tô uống cạn cốc nước anh đưa cho.
Vệ Thường Khuynh nhìn cô, hơi lo lắng: “Anh vào nhìn em mấy lần, em ngủ rất sâu. Có chỗ nào không thoải mái không?”
Tề Tiểu Tô lắc đầu: “Không có cảm giác không thoải mái, thậm chí em thấy mình ngủ rất ngon.”
“No1 cũng không kiểm tra thấy em bị bệnh.”
Vệ Thường Khuynh ngồi bên giường, ôm cô vào lòng: “Nhưng anh thực sự lo lắng.”
“Chắc chắn vì tối qua anh quá đà đó.” Tề Tiểu Tô đấm anh một cái.
Tối qua lúc ở phòng tắm anh đã đòi cô mấy lần, lúc về phòng ngủ lại tiếp tục, nếu không phải sau cùng cô kiên quyết từ chối, nói không chừng anh vẫn còn tiếp tục.
Vệ Thường Khuynh cười khẽ: “Không thể nào có nguyên nhân này được, em quên mất mình đã qua ba lần cường hóa rồi à?”
Cơ thể trải qua ba lần cường hóa, trước đó không phải anh đã thử rồi sao, mặc cho anh “yêu thương” thế nào, cô cũng không mệt tới mức ngủ li bì như vậy.
Câu này mà anh cũng nói ra được nữa.
Tề Tiểu Tô đảo mắt khinh thường.
“Thế này đi, anh đưa em đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện.” Vệ Thường Khuynh muốn bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414990/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.