“Nhanh, điều động tất cả camera, theo dõi hành tung của bọn họ.”
Anh ta lập tức nói vào tai nghe với trợ lý, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đến phòng điều hành tổng của trường đua ngựa.
Phòng điều hành tổng có một màn hình giám sát lớn gắn tường, có thể nhìn thấy các ngóc ngách của trường đua ngựa. Chỉ cần khoá lấy đối tượng cần quan sát, bất kể đối phương đi đến nơi nào cũng đều có thể nhìn thấy, còn có thể phóng to, quan sát được từng động tác từng ánh mắt của đối phương.
“Ông chủ, không có cách nào khoá được cô Tề cả.”
Trợ lý luôn ở phòng điều hành nói với anh ta.
Thế Trạch lập tức nhướn mày: “Có ý gì?”
“Sau khi cô ấy và Tần Tốc vào thang máy, camera trong thang máy bị tắt khoảng một giây, sau đó chúng tôi không nhìn thấy bọn họ đâu nữa.”
“Sau khi ra khỏi thang máy thì sao?”
“Không nhìn thấy bọn họ ra khỏi thang máy.”
“Cậu đang đùa tôi đấy hả?” Thế Trạch tức giận.
Nói vậy là sao chứ? Có ai vào thang máy rồi lại có thể không đi ra à?
Anh ta đã chờ thang máy đến tầng ba lần nữa rồi theo thang máy xuống, nếu như bọn người Tề Tiểu Tô không ra khỏi thang máy vậy tại sao anh ta lại không nhìn thấy?
“Chắc là Tần Tốc động tay chân với camera trong thang máy rồi.” Trợ lý cúi đầu xuống nói.
“Vậy các cậu nhìn thấy cậu ta động tay chân à?”
“Không, không có.” Trên thực tế, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy Tần Tốc đến gần ống kính camera, anh ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414961/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.