Thế Trạch đã pha trà xong, Tề Tiểu Tô bê chén lên nhấp một ngụm, hơi chát, mùi trà đậm đà, thật sự chính là loại mà ông ngoại cô thường xuyên uống, loại trà sao hết sức bình thường ở chỗ bọn họ.
Có điều có lẽ là do để lâu, cho nên cảm giác tương đối tinh khiết, so với trà mới thì ngon hơn nhiều. Nhưng cũng chỉ có thể coi là loại trà bình thường uống ngon thôi.
Cô uống một chén rồi đặt xuống.
Thế Trạch chú ý tới vẻ mặt của cô, càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
Thủ trưởng ban chấp hành cũng nổi tiếng là người yêu trà, ở chỗ ông ấy, nhất định cô đã quen uống trà ngon rồi, cho nên không đánh giá cao trà của anh ta.
Nhưng anh ta không hề nghe nói tới việc cô xinh đẹp như vậy.
Anh ta tiếp tục nói: “Khi đó tôi gặp được cô Mạt Na, cô ấy cũng muốn mua hộp trà giống tôi, tôi thật sự không tiện cự tuyệt, đành nhịn đau bán lại trà cho cô ấy. Kết quả sau đó mới nghe nói, cô Mạt Na tặng trà cho Vệ Thường Khuynh.”
Mua trà tặng cho Vệ Thường Khuynh...
Tề Tiểu Tô nghe mà đầu đầy vạch đen.
Vệ Thường Khuynh mặc dù cũng uống trà, nhưng cô thật sự không phát hiện ra anh lại yêu trà như vậy đấy.
“Vì thế mà anh oán giận A Khuynh à?”
A Khuynh?
Trước đó là Thường Khuynh nhà chúng tôi, bây giờ là A Khuynh.
Thật sự, trước giờ chưa gặp bao giờ, cũng không có quan hệ gì với nhau gọi thân thiết như vậy có thật sự ổn không?
Nhưng Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414959/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.