Ngoài bản thân các thành viên của chiến đội Diệm Ưng, Bành Khố Các hẳn là người hiểu họ nhất.
Thế nên, hắn cũng biết tính cách của Tần Tốc.
Tần Tốc có sự quật cường và kiên định của chiến đội Diệm Ưng, hơn nữa thân thủ cũng tốt hơn những người khác, chắc chắn có thể tiếp tục kiên trì.
Nhưng tỷ lệ đền của anh ta cực thấp như vậy, người khác chưa chắc đã muốn đặt cho anh ta. Chỉ có Bành Khố Các, hắn mà đặt là đặt hẳn một trăm tám mươi triệu, cho dù tỷ lệ đền có thấp, nhận được cũng là một khoản tiền cược không ít.
Nếu thật đúng như Tiểu Nhất nói, hắn ta hại Tần Tốc đến nước này, còn ở một bên kiếm tiền trên mồ hôi nước mắt của anh.
“Rất có thể khiến Tần Tốc tham gia cuộc thi này cũng là ý của hắn. Tôi đoán, ở một hai trận đầu, tỷ lệ đền của Tần Tốc cũng không thấp, hai trận đó, chắc hắn và trường đua ngựa Lạc Phi đã kiếm được không ít tiền từ trên người Tần Tốc.” Tề Tiểu Tô nhíu mày nói.
Nhưng, bất luận vì nguyên nhân gì, vì ai, cô đều cảm thấy cuộc đua này quá tàn nhẫn.
Người sao có thể chạy đua với ngựa chứ?
Khung đặt cược trên màn hình bật mở, sau đó còn không ngừng nhấp nháy.
Trên tai nghe của Tề Tiểu Tô truyền đến một giọng nam: “Chào cô Tề, chúng tôi đã tính xong số tiền mà cô phải trả, tổng cộng là bảy trăm ba mươi triệu, mời xác định hình thức thanh toán trên màn hình.”
“Bảy trăm ba mươi triệu?”
Không phải nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414948/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.