Chương trước
Chương sau
Cái chiêu vả mặt này thật vô lại, cách làm hơi trẻ con đấy nhưng lại vô cùng hiệu quả, hắn hiểu Lãnh đạo, ông ấy không thể nào nghĩ ra được chiêu này.
Và những cấp dưới của ông ấy cũng sẽ không nghĩ ra được cách này!
Cái chiêu này thực sự rất vô lại và phách lối nữa!
Hắn đã quá quen với chốn quan trường, với sân chơi chính trị này, không người nào có cách làm tùy tiện như thế này cả.
Hạ Nông cảm thấy lồng ngực mình như đang có ngọn lửa nghẹn lại, khiến hắn khó thở.
“Sở trưởng Lợi.” Ánh mắt hắn trở nên thâm trầm, hắn trầm giọng gọi Sở trưởng Lợi, giống như đang nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Tôi có thể hỏi một câu được không, đây là ý tưởng của ai vậy?”
Dù hắn không hỏi rõ ý định là gì, nhưng Sở trưởng Lợi vẫn hiểu. Tất cả mọi người đều là người thông minh nên không cần nói quá nhiều vẫn có thể hiểu được.
Điều khiến Sở trưởng Lợi ngạc nhiên là, sau khi nói ra cách này, Tề Tiểu Tô còn bảo thêm. “Nếu Hạ Nông có hỏi đây là ý tưởng của ai thì bố cứ nói thẳng cho hắn biết.” Lúc ấy cô hơi quay đầu, đôi mắt ánh lên sự xấu xa, bổ sung: “Chắc hắn sẽ tức chết đấy.”
Từ đó hắn sẽ giữ cục tức này ở trong lòng cho đến lúc chết.
Bởi vì Đan Ninh Ninh chết ở trong tay hắn, mẹ vợ của Long Đào chết ở trong tay hắn. Và những thầy thuốc Đông Y dân gian cũng chết trong tay hắn nữa.
Tề Tiểu Tô không muốn để hắn được sống tốt.
Nghĩ tới đây, Sở trưởng Lợi nhìn hắn nói: “Cậu đoán thử xem đây là ý tưởng của ai? Đúng, chính là ý tưởng của con bé đấy.”
Quả đúng như trong dự liệu của Sở trưởng Lợi, sắc mặt Hạ Nông bỗng tái lại, trong mắt tóe ra lửa giận bừng bừng.
Hạ Nông không kìm nén được giậm chân đứng lên, hắn mất đi sự tỉnh táo và kiềm chế của chính mình, giận dữ hét lên: “Cô ta dựa vào cái gì chứ? Từ lúc nào đã đến lượt cô ta dám khua tay múa chân với tôi như thế hả?”
Ngay từ lúc đầu, Tề Tiểu Tô và hắn đã là hai người ở hai tầng lớp khác nhau! Hắn là trời mà cô là đất! Lúc đó ở Xuân Thâm Viên, cô cũng chỉ dựa vào miệng lưỡi sắc bén để bảo vệ mình, nếu hắn thật sự muốn cho người đưa cô đi, thì dù có giết chết cô ở cái xó xỉnh nào cũng không ai biết được.
Đối với hắn, Tề Tiểu Tô chỉ là một con sâu mà thôi!
Chính vì cảm thấy giết cô dễ như trở bàn tay nên trước kia hắn nghĩ rằng phải dùng cách mà hắn cảm thấy hài lòng nhất để xử lý cô, vì thế mà kéo dài hết lần này đến lần khác.
Nhưng giờ xem ra, hắn rơi vào tình cảnh như hiện tại, phần lớn đều do Tề Tiểu Tô cả!
Cô gái đó có nhìn thế nào cũng chỉ là một đứa con gái xinh xắn, không có năng lực gì lớn, thế nhưng nếu người nào dám xem thường cô thì sẽ có lúc người đó sẽ bị ngã rất đau!
Cũng chỉ có cô thoạt nhìn thì thấy rất hồ đồ trong chốn quan trường này, nhưng lại có những cách có lực sát thương lớn, đánh hắn đến mức tức ngực.
Sở trưởng Lợi nhớ đến vẻ mặt lúc đó của Tề Tiểu Tô mà không thể nhịn được cười.
“Con bé dựa vào gì à? Có thể vì trước đó chúng tôi không thể tìm ra được tung tích của cậu, nhưng con bé lại có thể chỉ ra được nơi cậu ẩn nấp nên đã lập được công lớn chăng?”
Ngay cả nơi ẩn nấp của hắn cũng do cô tìm ra được…
Hạ Nông tức đến mức muốn tăng xông luôn.
Trước kia hắn đã từng vì yêu một người phụ nữ mà không quan tâm đến sự nghiệp của mình, còn bây giờ lại bởi vì một người phụ nữ khác mà mất đi sự nghiệp của mình!
“Tranh thủ thời gian tâm sự đi nhé, ngày mai cậu sẽ bị đưa tới trại tạm giam.”
Sở trưởng Lợi nói rồi thoải mái bước ra cửa.
Trong phòng lập tức rơi vào yên tĩnh.
Không người nào chủ động lên tiếng trước, họ cũng không dám vì hiện tại cả đám giống như tôm cá được bày lên bếp vậy, không biết lúc nào lửa sẽ được nổi lên.
Đây cũng là một loại dày vò.
Ở một góc hẻo lánh trong phòng, Chương Vân Tễ đứng dựa tường, cúi đầu, bà Chương nắm chặt lấy tay hắn, móng tay như muốn cắm vào trong da thịt của hắn.
Bà ta run rẩy, dùng giọng nói cực nhỏ hỏi hắn: “Tại sao lại muốn đưa cả chúng ta đến cùng? Chúng ta đâu có quan hệ gì nhiều với ông ta đâu, chúng ta...”
Trước kia đúng là họ muốn bám vào Hạ Nông, nhưng không phải là còn chưa trèo lên được đấy sao?
Chương Vân Tễ không nói gì. Mẹ hắn không biết nguyên nhân, nhưng hắn lại biết.
Bởi vì bọn họ cũng đắc tội với Tề Tiểu Tô, bởi vì chính hắn đã đưa Đan Ninh Ninh đến bên cạnh Hạ Nông.
Ban đầu hắn cứ nghĩ đây là một kế hay, nhưng giờ xem ra đó là một ý tưởng quá tồi.
Tất cả đều đã xong rồi.
Một Tề Tiểu Tô đã từng khiến hắn cảm thấy cô tựa như một nữ thần, lại một tay đẩy bọn hắn vào vực sâu. Nhưng không hiểu vì sao lúc trước hình ảnh cô ở trong đầu hắn đều rất rõ ràng mà đến hôm qua, hình ảnh của cô trong lòng hắn lại ngày càng mơ hồ.
Ngay khi Chương Vân Tễ vẫn còn đang mải suy nghĩ đến vấn đề này, hắn bỗng nghe thấy giọng Hạ Nông vang lên.
“Chương Vân Tễ, tới đây.”
Cánh tay hắn truyền đến cơn đau, Chương Vân Tễ hoàn hồn, thấy mẹ đang bóp chặt lấy cánh tay mình, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Nông đầy hoảng sợ.
“Ông, ông ta gọi con…”
“Gọi con?” Chương Vân Tễ nhìn Hạ Nông, đối chọi lại với hắn là ánh mắt hung tợn như chó sói.
“Khi ấy là mày đưa A Ninh đến bên tao…”
Ông ta muốn tính sổ với hắn sao?
Chương Vân Tễ thầm giật mình trong lòng.
Đêm đó, trong biệt viện gà bay chó sủa, những người này cắn xé lẫn nhau, rồi trình diễn các màn phản bội như thế nào thì Tề Tiểu Tô và Vệ Thường Khuynh không còn quan tâm nữa.
Bọn họ cũng không biết thanh danh của Tề Tiểu Tô đã lan xa trong giới quý tộc ở thủ đô.
Còn Đổng Ý Thành và Vệ Thường Khuynh vì phải ẩn giấu thân phận, khiêm tốn làm việc nên ít người nói đến. Phần nhiều đều bàn tán về Tề Tiểu Tô.
Dù đều là tin tức nội bộ, nhưng trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, chắc chắn vẫn có người truyền tin đồn ra ngoài.
Nhờ thế mà cái tên Tề Tiểu Tô càng trở nên bí ẩn hơn.
Và những người đi theo bên cạnh Lãnh đạo đều được chứng kiến năng lực của cô khi cô ra nước ngoài làm nhiệm vụ cùng vợ chồng Lãnh đạo, họ thầm tự dặn dò xuống dưới cho đám thân thích phải chú ý, đắc tội ai thì đắc tội, tuyệt đối không thể chọc tới Tề Tiểu Tô.
Nên biết, cô còn là ân nhân cứu mạng của vợ chồng Lãnh đạo đấy.
Nhưng kể từ đó, Tề Tiểu Tô lại cứ như đã biến mất hoàn toàn vậy.
Vì thế mà thời gian này Biên Hải Vi sống rất khổ sở.
Vốn cô ta nghĩ rằng sau khi lấy Nguyễn Dật Quân, hai nhà bọn họ sẽ nắm tay nhau cùng tiến lên, sáng lạn chói lòa, sau này cô ta sẽ là người phụ nữ được hâm mộ nhất trong giới quyền quý ở thủ đô, gia tộc sẽ đi lên như diều gặp gió, nhà chồng của cô ta cũng được thăng quan tiến chức, cô ta còn được lấy người mình yêu, tất cả đều rất hoàn mỹ!
Nhưng chỉ trong vòng một đêm tất cả đều thay đổi.
Những thứ mà cô ta từng tưởng tượng đã tan thành bọt nước.
Hiện tại, Biên gia bị mọi người xa lánh, Nguyễn gia cũng đang cố gắng hết sức để sửa chữa những mối quan hệ mà trước kia họ xem thường, Nguyễn Dật Quân cũng gặp khó khăn trong quân đội, những con đường mà họ đã chuẩn bị từ trước đều sụp đổ.
Công việc không được như ý khiến tính tình Nguyễn Dật Quân trở nên nóng nảy, mặc dù khi về nhà hắn vẫn nhẹ nhàng với Biên Hải Vi, nhưng cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng họ ngày càng xa cách, càng đừng đề cập đến chuyện bố mẹ chồng luôn lạnh nhạt với cô ta.
Họ trách cô ta không nên đắc tội với Tề Tiểu Tô! Còn khiến con trai của họ cũng đắc tội với Tề Tiểu Tô!
Nhưng rõ ràng trước kia họ từng nói với cô ta rằng, cái loại người mới chỉ có chút tiền ấy chẳng là gì với bọn họ cả! Giờ họ lại trách ngược lại cô ta là sao?
Ai mà ngờ được có một ngày Tề Tiểu Tô lại đứng trên bọn họ vậy chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.