Điện thoại trên đầu giường bỗng vang lên.
Động tác của Vệ Thường Khuynh ngừng lại, nhìn về phía điện thoại.
Là của anh.
Có thể nói rằng ở thời không này anh không có bạn, có vài người cũng quen biết Tề Tiểu Tô, nếu có việc gì, họ sẽ gọi vào số điện thoại của Tề Tiểu Tô.
Người gọi điện tới điện thoại của anh thường sẽ là Ám Mang hoặc Tư lệnh.
Mà điện thoại của hai bên này gọi tới, thường không phải chuyện nhỏ.
Tề Tiểu Tô cũng biết điều này.
Cho nên cô cũng ngừng động tác, buông anh ra, ôm chăn che đi cơ thể mình, khẽ vỗ vai anh ra hiệu cho anh nhanh nhận điện thoại.
Vệ Thường Khuynh thở hắt ra, cầm điện thoại lên, vừa nghe được một câu, sắc mặt anh đã trầm hẳn xuống.
“Lúc nào?”
“Toàn đội xuất phát sao?”
“Vâng, được, tôi biết rồi.”
“Giương đông kích tây, được, chia làm hai đội.”
“Đưa cả cô ấy đi cùng?”
“Rõ rồi.”
Anh trả lời ngắn gọn, ngắt điện thoại, nhìn về phía Tề Tiểu Tô.
Tề Tiểu Tô vẫn luôn nghe anh nói chuyện lúc này cũng dùng ánh mắt hỏi lại anh, làm sao thế?
Nhìn ánh mắt của anh, xem ra còn liên quan tới cô?
Vệ Thường Khuynh trầm ngâm: “Em hợp tác huấn luyện cùng Ám Mang, lúc trước anh đã gửi văn bản xin với Tư lệnh, được Lãnh đạo đồng ý.”
Tề Tiểu Tô ngây ra. Nói chuyện này làm gì?
Cô tưởng rằng chuyện này không cần thông qua họ, là do anh làm chủ chứ?
Cô không biết rằng Ám Mang là đội hành động đặc biệt do Tư lệnh và Lãnh đạo gửi gắm kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414898/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.