Tuy rằng trong lòng Vệ Thường Khuynh cũng kinh ngạc, nhưng không đến mức mặt mày biến sắc.
Anh nắm tay dẫn cô vào phòng, ngước mắt nhìn màn hình lớn, nhìn thấy người đàn ông đang đứng trong vầng sáng.
Anh cũng giống như Tề Tiểu Tô, lập tức nhận ra người đó đích thị là mình.
Là anh, chính bản thân anh.
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Đổng Ý Thành trầm giọng hỏi. Khó khăn lắm anh mới tiếp nhận và tiêu hóa được lai lịch thân phận của Vệ Thường Khuynh, chấp nhận những chuyện không thể tưởng tượng nổi đó, vậy mà bây giờ lại thêm một quả bom thế này.
Anh cảm thấy trái tim rất mạnh mẽ của mình lại trúng thêm một đợt công kích nữa rồi.
“Anh, bây giờ chúng em cũng không hiểu rõ tình hình lắm.” Tề Tiểu Tô tỏ ra bất đắc dĩ.
“Chuyện này, chủ nhân chắc hẳn biết chuyện gì đang diễn ra chứ?” Khương Thất chỉ vào “Vệ Thường Khuynh” mặc quân phục trên màn hình, hỏi Vệ Thường Khuynh đang đứng bên cạnh ông.
Vệ Thường Khuynh bước tới gần màn hình, trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu: “Tôi biết chuyện gì đang diễn ra.”
Tất cả mọi người nhìn về phía anh.
“Trí tuệ nhân tạo có thể thu thập dữ liệu về giọng nói của tôi từ trước đó, sau đó nhập vào một chủ đề nội dung bất kì là có thể dùng hệ thống đặt ra một đoạn nội dung hội thoại mô phỏng biết tùy cơ ứng biến, có thể làm giả giọng nói.” Vệ Thường Khuynh nói với Tề Tiểu Tô: “Kho dữ liệu nội dung hội thoại rất lớn, có thể tìm ra đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414876/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.