Thậm chí anh cũng không hỏi trước Vệ Thường Khuynh.
Tề Tiểu Tô chống cự từng trận choáng váng, cố gắng kêu lên một tiếng: “Anh, em không sao!”
Mặc dù nói là không sao, nhưng lâu như vậy mà cô vẫn ở bên trong cũng không bình thường. Tề Tiểu Tô không biết Vệ Thường Khuynh ra ngoài nói với anh thế nào, nếu như biết anh nói là giải quyết chuyện ba gấp của con người ở bên trong chắc cô sẽ ngại chết mất. Cũng không thể nói là táo bón chứ?
Đổng Ý Thành thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm thấy không đúng lắm, anh đứng lên: “Sao nghe giọng của Tiểu Tô lại hơi yếu như vậy?”
“Tôi đi xem xem, cậu cứ đợi ở đây đi.” Vệ Thường Khuynh nghe ra trước cả Đổng Ý Thành, anh lập tức xông quá đó.
Đổng Ý Thành đứng yên, mặc dù là em gái nhà mình nhưng vẫn ngại.
“Anh mau xem xem em ấy làm sao rồi.” Anh chỉ có thể ở bên ngoài kêu lên.
Vệ Thường Khuynh vừa vào hầm mỏ đã nhìn thấy Tề Tiểu Tô ngồi dưới đất, tựa trán vào tường, mà trên trần hầm mỏ đang có bụi đá rơi lả tả xuống.
“Tiểu Tô.” Anh lao qua như mũi tên, đưa tay muốn đỡ cô dậy.
“Đợi chút đã...” Tề Tiểu Tô giữ lấy tay anh: “Sắp xong rồi.”
“Hầm mỏ sắp sập rồi.”
Sau khi Hệ thống Tiểu Nhất hấp thu toàn bộ năng lượng của khoáng thạch, kết cấu của núi sẽ bị biến đổi, những thứ khoáng thạch cứng chắc kia sẽ biến thành bột vụn, đến lúc đó hầm mỏ tuyệt đối không thể chống đỡ được, sẽ sụp đổ hoàn toàn.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414865/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.