“Người và đồ đều đã đưa về rồi, hoàn thành nhiệm vụ, đề xuất nghỉ phép.”
Quần áo trên người Vệ Thường Khuynh rách nát, mặt mũi bẩn thỉu, ánh mắt sắc bén giơ tay kính lễ, giọng nói trầm lạnh, mở miệng ra đã xin nghỉ phép.
Tư lệnh Ngũ suýt nữa trượt chân ngã.
“Nghỉ phép cũng được, ba ngày! Sau ba ngày tập trung, tôi đã tìm được cho các cậu một thao trường huấn luyện rất tốt rồi, tôi nói với cậu này...”
“Nửa tháng.” Vệ Thường Khuynh ngắt lời ông.
“Tôi cũng thế.” Đổng Ý Thành chỉ phun ra ba chữ. Quần áo của anh cũng bị rách nát tả tơi, người toàn là vết bẩn, hai người đều không kịp tắm rửa thay quần áo đã qua đây xin nghỉ phép trước rồi.
“Còn nữa”.” Vệ Thường Khuynh nói: “Tôi đã tìm được thao trường huấn luyện rồi, đến lúc đó sẽ đưa đơn kinh phí lên, Tư lệnh ký phê chuẩn cho là được.”
Tư lệnh Ngũ nghẹn họng, chuyện này...
“Nếu Tư lệnh đã đồng ý cả rồi, vậy kỳ nghỉ bắt đầu có hiệu lực từ bây giờ. Chúng tôi đi trước đây.”
Vệ Thường Khuynh nói xong, dẫn theo Đổng Ý Thành bước nhanh ra ngoài, bỏ lại Tư lệnh Ngũ đứng ở đằng sau khoé miệng giật giật, lại không nhịn được phải nuốt lời đã ra đến đầu môi xuống.
“Nhận lại điện thoại rồi lập tức gọi cho Tiểu Tô, tôi gọi trước.” Ra khỏi cửa Vệ Thường Khuynh và Đổng Ý Thành lập tức co cẳng chạy, tốc độ chạy nước rút một trăm mét cũng không nhanh bằng.
Dựa vào cái gì mà để cho anh ta gọi trước chứ?
“Ai nhận trước người ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414851/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.