Ngay lúc Tề Tiểu Tô mở tủ của mình liếc một cái, trong lòng cũng đã dâng lên cảm giác không biết làm sao, quả thật là một người đàn ông, còn là một người đàn ông hoàn toàn trần truồng, chỉ quấn một miếng da thú giả ngang hông.
“Ôi, chắc chắn Thiếu soái sẽ biết chuyện này.” Hệ thống Tiểu Nhất cười trên sự đau khổ của người khác.
Tề Tiểu Tô bị nó làm cho thẹn quá hoá giận: “Biết thì biết, biết thì làm sao?”
Anh có thể không nói tiếng nào đi làm nhiệm vụ, cô vì cứu mạng mà mua một người đàn ông thì làm sao hả? Thật là.
“Được, coi như tôi chưa nói gì.” Hệ thống Tiểu Nhất cười ha hả: “Có điều tôi đoán chắc sẽ nhanh chóng lại được thấy cảnh hai người giận dỗi nhau rồi.”
“Cậu nói lại xem!”
“Bản Hệ thống im rồi đây.”
Hạ Trân Anh thấy sắc mặt Tề Tiểu Tô khó coi, đoán là đồ cô đã mua chắc chắn không đáng giá mười ba vạn, hoặc nói chỉ có giá trong mắt rất ít người, với Tề Tiểu Tô thì không đáng giá một xu, cũng coi như thua lỗ một khoản lớn, cô ta bỗng thấy vui hẳn.
“Không xem thì không xem, cô mang về mà từ từ thưởng thức đi, chậc chậc, người làm ăn có khác, đúng là giàu có thật, mười mấy vạn mà mua không thèm chớp mắt luôn.” Cô ta châm biếm nói.
Tề Tiểu Tô thấy dù sao đã bị lộ rồi, dứt khoát ấn nút gọi điện thoại trên tai, quay đầu thấp giọng gọi Đồng Xán. “Đồng Xán, Lương Lệ, qua đây.”
Đồng Xán và Lương Lệ thấy cô tiến vào, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414836/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.