Chương trước
Chương sau
Bà Lợi vừa nghe cô hỏi đến việc này, liền nổi hứng.
| “Mẹ cũng đang định nói với con chuyện này, anh Nam của con cũng nhận được thiệp mời, nó vốn muốn gọi con đi cùng, nhưng mẹ nói còn Vệ thiếu và A Thành thì sao, cũng không thể để hai người họ ở nhà phải không? Thế nên nó vẫn chưa tìm con. Nhưng bây giờ nghe con nói, chắc Vệ thiếu và A Thành đều đang chấp hành nhiệm vụ rồi phải không?”
“Vâng, chắc là vậy, cả hai đều không liên lạc được, con đoán chắc họ đang chấp hành nhiệm vụ” Nhắc đến chuyện này, Tề Tiểu Tô vẫn có chút buồn bực không vui.
Sao lại đúng lúc như vậy chứ?
Sao Vệ Thường Khuynh lại gọi điện cho cô đúng vào lúc Bạch Dư Tây bị thương? Hơn nữa cô còn không nghe anh nói.
Nghe ra sự ủ rũ trong giọng nói của cô, bà Lợi an ủi nói: “Được rồi, không sao đâu, bọn họ làm công việc này, không kịp báo trước cũng rất bình thường, trong lòng con biết rõ là được. Hơn nữa, bản lĩnh của Vệ thiếu và A Thành con còn không biết sao? Bất luận nhiệm vụ gì, chắc chắn cũng sẽ không sao đâu”
“Con cũng mong là thế” Tế Tiểu Tô cũng chỉ có thể mong như vậy: “Mẹ nuôi, vừa rồi mẹ nói anh Nam cũng nhận được thiệp mời, mẹ và bố nuôi không định đi cùng sao?”
“Hạ Trần Anh con bé đó con không biết đâu, nghe nói lần này tất cả những người được mời đều là người trẻ tuổi, không mời trưởng bối, hơn nữa một thiệp mời chỉ giới hạn hai người tham gia, cũng chính là bất luận người nhận được thiếp mời muốn
mời thêm ai, cũng chỉ có thể dẫn theo một người, cũng chỉ được dẫn theo người trẻ tuổi. Bố mẹ chắc chắn không được dẫn theo, bằng không mẹ thật sự cũng rất muốn đến Xuân Thâm Viên đó xem thử”
Tế Tiểu Tô sững sờ: “Xuân Thâm Viên?”
“Đúng rồi. Chuyện mẹ định nói với con chính là chuyện này” Bà Lợi hào hứng nói: “Xuân Thâm Viên con không biết có phải không? Đó là nhà tổ của Biên gia, nghe nói, không sai, mẹ cũng chỉ là nghe nói, lâm viên đó trên khắp nước ta cũng không tìm được căn thứ hai, khung cảnh xinh đẹp thì không nói, vị trí tốt nhường nào chúng ta cũng tạm không nói, chỉ nói trong lâm viên đó, nghe nói có trồng những loại dược liệu quý hàng trăm năm, hơn nữa những loại thảo dược đó đều được trồng bên cạnh suối nước nóng, không chỉ một mạch, mà là hai mạch! Sở hữu hại mạch suối nước nóng như tiên trì như thế, còn có dược liệu trăm năm được suối nước nóng nuôi dưỡng, con nói xem lâm viên như vậy, biết tìm ở đâu chứ? Cho dù thật sự có, chắc cũng đã bị quốc gia trung thu, rồi mở ra thu phí. Một khi du khách nhiều lên, linh khí của lâm viên chắc chắn sẽ không còn nữa, cộng thêm vết tích thương nghiệp, thì còn linh khí gì nữa chứ?”
Bà Lợi vừa nhắc đến chuyện này thật sự thao thao bất tuyệt, Tế Tiểu Tổ nghe ra bà thật sự rất có hứng thú rất hiếu kỳ về lâm viên dó.
“Biên gia này à, xem lâm viên đó như bảo bối, người nhà của mình cũng rất ít khi đến đó ở, mẹ nghe nói, Biên gia ngoại trừ bản thân ông Biện ra, cũng chỉ có hai anh em Biển Hải Thành và Biên Hải Vi là hai đứa cháu được ông ta thương nhất thỉnh thoảng
mới đến đó ở, những người khác của Biến gia muốn đến đó, cũng phải thông qua sự đồng ý của ông Biến mới có thể đến ngầm suối nước nóng, ở lại đó một đêm thôi, còn nói xem, quý trọng đến mức này, người khác phải hiếu kỳ về lâm viên đó biết mấy?”
Đến cả người nhà của mình muốn đến ở một hai ngày cũng phải được sự cho phép của ông Biển sao?
Tế Tiểu Tô lại cảm thấy ông Biên làm thế không đơn thuần chỉ vì xem trọng Xuân Thâm Viên, mà là vì ông ta chột dạ.
Xuân Thâm Viên vốn không phải của Biên gia, ông ta chiếm làm của riêng như vậy, chắc chắn ít nhiều cũng sẽ chột dạ.
Tề Tiểu Tô hỏi: “Nếu đã thế, sao lần này ông Biên lại đồng ý cho Hạ Trần Anh mượn Xuân Thẩm Viên để tổ chức sinh nhật ạ?”
Bà Lợi thở dài nói: “Việc này cho thấy, bây giờ Hạ gia đang cực kỳ hưng thịnh. Tiểu Tô à, mẹ nói con nghe nhé, bố nuôi con đã nói, gã Hạ Nông đó, có thể không động đến thì cố gắng đừng động đến”
Hạ Nông sao?
Tế Tiểu Tô trầm mặc một lúc. Nhưng hình như cô đã động đến hắn rồi.
Cũng không biết vì sao, bản lĩnh gây họa, gây chuyện này của cô từ khi bẩm sinh đã có rồi, cũng không biết Hạ Nông đó là thế nào, chỉ đơn giản là nhìn cô không vừa mắt ư?
“Bố nuôi cũng nói như thế ạ?”
“Phải đó, mẹ cũng cảm thấy Hạ Nông đó nhìn có vẻ thâm tàng bất lộ, có chút kỳ kỳ quái quái. Hạ Trần Anh là cô cháu gái hợp nhãn của hắn, hắn thay Hạ Trần Anh lên tiếng, ông Biên cũng không thể không đồng ý”
“Đang nói chuyện với Tiểu Tô à?” Sở trưởng Lợi vừa tắm xong bước ra, ngồi trên giường, tiện tay mở một quyển sách ra đọc.
“Ừm, đang nói chuyện tiệc sinh nhật của Hạ Trần Anh và Xuân Thâm Viên” Bà Lợi nói xong cũng giải thích cho Tề Tiểu Tố biết Sở trưởng Lợi vừa mới hỏi.
Nghe thấy cầu này, Sở trưởng Lợi nhíu mày nói: “Chuyện này bà nói với Tiểu Tô làm gì chứ? A Nam đến đó tôi đã có chút không an tâm rồi, không lẽ còn muốn nó dẫn theo cả Tiểu Tô cùng đến sao?”
“Mẹ nuôi, để con nói chuyện với bố nuôi vài câu” Tế Tiểu Tô nghe thấy câu này của Sở trưởng Lợi liền nói.
Sở trưởng Lợi đón lấy điện thoại liền nói với Tề Tiểu Tô: “Tiểu Tô à, con đừng nghe mẹ nuôi con nói, bữa tiệc đỏ tốt nhất con đừng đi. Đến lúc đó, Hạ Nông có thể cũng sẽ xuất hiện”
“Nhưng không phải mẹ nuôi nói, bữa tiệc đó chỉ mời những người trẻ tuổi sao?”
“Nói là nói thế, nhưng Hạ Nông là chủ nhà, hắn muốn xuất hiện, Hạ Trần Anh dám không đồng ý sao? Hơn nữa, có một chuyện có lẽ các con không biết” Sở trưởng Lợi cảm thấy một người đàn ông trưởng thành như ông nói chuyện này với Tề Tiểu Tô có chút ngượng ngùng, nhưng không nói lại không được. Ông dừng lại một chút nói: “Hạ Nông bây giờ vẫn đang độc thân, người của Hạ gia vẫn luôn rất xem trong chuyện chung thân đại sự của hắn ta, vẫn luôn mong hắn ta có thể nhanh chóng tìm người kết hôn. Nhưng thân phận này của Hạ Nông, nếu hắn ta muốn chọn chắc chắn sẽ không chọn những người từng kết hôn, cũng sẽ không chọn những người lớn tuổi, mà chỉ tìm trong số các cô gái trẻ ở độ tuổi này mà thôi, con hiểu ý của bố nuôi không?”
Tế Tiểu Tô đem từng câu từng chữ của ống nghiền ngẫm một lúc, liền lập tức hiểu ra.
Nhưng nghe hiểu ý này mới khiến cô rùng mình.
“Bố nuôi, không lẽ Biên gia còn có dự tính này sao?”
“Chuyện đó không phải không thể”
Khụ khụ, vậy cũng có chút không biết xấu hổ rồi. Theo Tể Tiểu Tô thấy, Hạ Nồng cũng đã trung niên, còn bắt chước theo các hoàng tử cổ đại mượn yến tiệc để chọn vợ, mời nhiều cô gái trẻ chưa có gia đình đến để hắn ta chọn lựa sao?
Đây cũng chính là nguyên nhân Sở trưởng Lợi không ủng hộ cố đến đó. Đương nhiên, chi tiết hơn ông sẽ không nói ra, cho dù Tế Tiểu Tô đã có chồng sắp cưới, nhưng, lỡ như Hạ Nông để mắt đến cô, giở chút thủ đoạn phá hoại thì sao?
Đối với đức hạnh của người Hạ gia, Sở trưởng Lợi trăm bề không thấy yên tâm.
Sau khi cúp máy, Tề Tiểu Tô lắc đầu thở dài, tiếc thật, nếu không phải vì nguyên nhân này, cô thật sự cũng muốn đến Xuân Thâm Viên xem thử, không đi cùng Tần Yên Vũ, đi cùng Lợi Nam thì không thành vấn đề gì nhỉ.
Nhưng nếu nói Hạ gia thật sự có tầm tư này, cô thật sự không thể đi, tránh đụng mặt với Hạ Nông.
Hệ thống Tiểu Nhất cũng nói: “Thiếu soái đã từng nói, bây giờ tốt nhất cổ đừng nên đụng mặt Hạ Nông, gã đó thật sự có chút thâm tàng bất lộ”
Được rồi, cả Hệ thống Tiểu Nhất cũng nói như vậy, vậy chắc chắn không thể đi.
Nhưng Tế Tiểu Tô không ngờ, sáng sớm ngày hôm sau, thiệp mời của Hạ gia đã trực tiếp đưa đến tận cửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.