Tề Tiểu Tô không ngờ Nguyễn Dật Quân còn quản cả việc này.
“Vậy bố nuôi nói thế nào ạ?”
“Suýt chút nữa đã đánh gãy chân Tiểu Nam rồi”
“Đứa bé đó... Thật sự là của anh Nam sao?”
“Việc này thì vẫn chưa biết! Nhưng.” Bà Lợi chỉ hận rèn sắt không thành thép liếc nhìn con trai một cái, nói: “Đúng là khi ấy thằng nhóc thối thấy này có cùng cô ta qua đêm thật..”
Nói mấy chuyện này với một cô bé như Tề Tiểu Tô, bà Lợi ít nhiều cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng chuyện này bà thật sự không biết nên thương lượng với ai, bảo chống đường đường một quan chức theo dõi việc này, ông ấy cũng sẽ không thoải mái, hơn nữa, bây giờ rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm vào ông ấy, nếu lỡ có một việc xử lý không tốt chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến con đường làm quan của ông ấy, tuy người bên ngoài đều cảm thấy bây giờ Lợi gia bỏ mặc không quản, nhưng kiểu bỏ mặc này, người khác lại không biết họ cũng rất khó xử.
Lúc này nếu Lợi gia bọn họ dám ỷ quyền áp bức người, hoặc dùng tiền đàn áp người, đối thủ của Sở trưởng Lợi sẽ lập tức nhảy vào ngay. Chi bằng cứ để bên ngoài chê cười Lợi gia họ gia phong bất chính, cứ mặc họ xem trò vui náo nhiệt một chút, mặc kệ họ chế cười còn hơn. Dù sao vì chuyện ăn chơi của Lợi Nam, bị người bên ngoài chê cười vốn cũng không ít rồi.
Lợi Nam lại bước đến giành lấy điện thoại: “Em gái, em đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414805/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.