Chương trước
Chương sau
Cảnh sắc trong sơn trang suối nước nóng đã rất đẹp rồi. Sơn trang suối nước nóng này được xây dựng khá sớm, thế nên vẫn có thể khoanh vùng sở hữu một vài mạch suối nước nóng chân chính.
Sau đó mới xây dựng mấy khách sạn suối nước nóng khác, suối nước nóng trong đó đều là hồ nước nhân tạo được bơm nước nóng cộng thêm một ít dược liệu vào, có cái đến cả dược liệu cũng không cho vào, chỉ đun hồ nước nóng thôi.
Bây giờ các sơn trang suối nước nóng gần như cả nước đâu đâu cũng có, nhưng nếu muốn tìm suối nước nóng thuần thiên nhiên thật không dễ.
Vì trong lòng chỉ muốn đi dò hỏi về lâm viên đó, Tề Tiểu Tô cũng chỉ tùy tiện dạo quanh sơn trang suối nước nóng một chút liền kéo Đồng Ý Thành đến nhà ăn.
Nhà ăn này cũng đã có lịch sử mấy mươi năm rồi, sau đó mới được đưa vào sơn trang suối nước nóng. Món cơm bọc lá sen của ông chủ ở đây có mùi vị thượng hạng, dù Tế Tiểu Tô có muốn tìm lâm viên đó đến mấy, cũng không muốn bỏ bữa trưa.
Vì vẫn là Tết, khách đến sơn trang suối nước nóng cũng không ít, trong sảnh gần như đã ngồi kín, đa số đều là cả nhà đến đây nghỉ ngơi thưởng ngoạn, người già trẻ nhỏ chiếm gần phân nửa.
Đổng Ý Thành che chở cho Tề Tiểu Tô tìm chỗ ngồi, chỉ sợ cô bị mấy đứa trẻ nghịch ngợm đụng phải.
Khó khăn lắm mới tìm thấy bàn trống, xung quanh cũng đều là người già và trẻ con. Đổng Ý Thành có chút bất đắc dĩ: “Hay là chúng ta gói lại mang về phòng ăn?”
Khu biệt thự mà họ đặt tương đối yên tĩnh, bao trọn khu biệt thự tốt nhất, bên đó du khách bình thường không vào được.
Tề Tiểu Tô lắc đầu: “Không cần đầu, thỉnh thoảng tiếp xúc một chút với khói lửa nhân gian cũng tốt.” Đã rất lâu rồi cô không được cùng người nhà tụ tập náo nhiệt, cảm nhận bầu không khí du lịch như vậy.
Nhớ lại chắc cũng đã là chuyện nhiều năm về trước rồi.
Món ăn đã gọi được dọn lên rất nhanh, bao bì bên ngoài cũng rất bình thường. Nhưng vừa mở lớp lá sen bọc bên ngoài ra, mùi thơm liền xộc lên mũi, đánh thức con sâu ham ăn trong bụng cố.
Hạt cơm bên trong lá sen rất tơi xốp, kèm thêm một loại nước chấm đặc biệt, khiến cô không kìm được nuốt nước bọt.
“Nhìn có vẻ rất ngon phải không?” Đổng Ý Thành nhìn dáng vẻ như chú mèo ham ăn của cô không khỏi bật cười, nhớ lúc nhỏ khi ở Tề gia, những khi mẹ làm món ngon, con bé này đều có dáng vẻ như vậy, lúc đó bố mẹ đều một trái một phải véo đôi má của cô, chế giễu chú mèo ham ăn là cô, sau đó Tế Tiểu Tô sẽ nhìn sang anh, nói với anh: “Anh, anh sẽ không giành ăn với em phải không?”
Lúc đó anh đương nhiên nói không, nhìn dáng vẻ cực đáng yêu đó của cô, chỉ hận không thể đưa hết phần của mình cho cô. Nhưng Tê Tông Dân và Tô Vận Linh luôn rất công bằng, cũng không cho cô ăn quá nhiều, nếu là các món như cánh gà, trước khi ăn đểu chia sẵn mỗi người ăn hai cái, ai cũng không được ăn nhiều hơn, cũng không được nhường cho nhau.
Hai năm đó ở Tể gia, thật sự là hai năm hạnh phúc nhất của anh.
“Ừm, nhìn có vẻ rất ngon. Anh, mau ăn đi” Tế Tiểu Tô không chờ được nữa múc một thìa cơm cho vào miệng, mỹ vị liên lập tức chinh phục vị giác của cô, cô thỏa mãn cười híp cả mắt: “Thật sự rất ngon! Món này không biết có thể mua mang về không, nếu được em phải mua về hai phần cho A Khuynh nếm thử.”
Nghe thấy cô nhắc đến Vệ Thường Khuynh, Đồng Ý Thành không kìm được muốn hỏi vấn đề nghi vấn chất chứa trong lòng anh suốt hai ngày qua.
“Tiểu Tô, thân phận của Vệ Thường Khuynh em thật sự đã biết rồi sao?” Vấn đề này tuy anh đã hỏi rồi, nhưng bây giờ vẫn cảm thấy có chút khó hiểu.
Tế Tiểu Tô gật gật đầu: “Anh, em biết thật mà.” Cô biết anh lo lắng cho mình, nhưng về lại lịch và thân phận của Vệ Thường Khuynh thật sự không có cách nào nói rõ với anh, chỉ có thể cam đoan với anh.
“Về số 16” Đổng Ý Thành nói: “Anh hoàn toàn chưa từng nghe đến. Nghe Vệ Thường Khuynh nói, số 16 từng gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng, đến nỗi anh ta phải dẫn lính đi tiêu diệt đám tội phạm đó. Thông thường những chuyện này, cho dù là nhiệm vụ Cơ mật, nhưng đúng ra anh cũng phải nghe nhắc đến số 16 mới đúng, nhóm tội phạm đó anh cũng không thể cả một chút tin tức cũng không nghe thấy”
Nói đến đây, anh nhìn sang Tề Tiểu Tô, sắc mặt nghiêm túc: “Nhưng, những điều này mà anh ta nói, anh thật sự chưa từng nghe thấy chút nào cả. Điều ấy khiến anh cảm thấy rất kỳ lạ, cứ như thế giới mà anh ta nói với thế giới này của chúng ta vốn không
cùng một nơi vậy.”
Tế Tiểu Tô kinh ngạc.
Đổng Ý Thành nói ra câu này cơ bản đã rất gần với chân tướng. Vốn dĩ không cùng một thế giới. Hệ thống Tiểu Nhất: “Ôi chao, bạn Tiểu Đổng này đúng là nhạy bén thật đấy!”
Cũng đúng lúc anh cũng làm trong ngành này, nếu bình thường có nhiệm vụ nào cảnh sát không thể hoàn thành, có thể bên họ cũng sẽ nhận, ít nhất như những gì anh đã nói, đúng ra anh phải nghe nói đến loại thuốc số 16 này rồi mới phải, nhưng như bây giờ đến nghe cũng chưa từng nghe qua thật sự rất đáng nghỉ.
Chính vào lúc Tế Tiểu Tô còn đang chần chừ không biết nên trả lời thế nào, Đổng Ý Thành đã xua xua tay nói: “Nếu khó xử thì em không cần nói với anh, nhìn dáng vẻ của em biết chắc em đã biết nội tình, vậy là được rồi. Chỉ cần em hiểu rõ không phải bị lừa, anh có thể không cần biết chân tướng
Trong lòng Tê Tiểu Tô chợt thấy ấm áp. Sự nhạy bén của Đổng Ý Thành cũng biểu hiện trên phương diện này, anh từ phản ứng của cô liền có thể phân biệt ra, cô đã biết tất cả, chỉ là không tiện trả lời. Nếu vậy, anh chỉ cần tin cổ, tín nhiệm cổ là đủ.
“Anh, em cảm ơn.”
“Con bé ngốc này, với anh trai của mình mà nói cảm ơn cái gì chứ.” Đổng Ý Thành giơ tay xoa xoa mái tóc của CỐ, nói: “Mau ăn đi.”
“Vâng!”
Ăn được một nửa, nội dung cuộc nói chuyện của mấy người bàn bên cạnh thu hút sự chú ý của Tể Tiểu Tổ.
“Suối nước nóng bây giờ hầu như đều là giá cả, đều chỉ là nước nóng không thôi. Nhưng, nếu nói đến chỗ này của chúng ta, hai mạch suối nước nóng thiên nhiên tuyệt nhất mọi người biết ở đâu không? Nơi đó thật sự rất đẹp! Có rừng phong đỏ, còn xây dụng lâm viên theo kiểu cổ, để dẫn dòng nước của suối nước nóng, họ đã đào những dòng sông nhỏ kiểu Giang Nam, nơi đó dòng nước quanh co, vì là suối nước nóng, nên luôn có sương mù nghi ngút bay lên, hệt như tiên cảnh mộng ảo, đẹp không tả xiết. Đặc biệt là vào sáng sớm những ngày mùa đông hay mùa xuân, dưới ánh mặt trời soi rọi, nghe nói cảnh sắc ở đó hệt như tiên cảnh, khiến người ta cảm thấy như đang nằm mơ vậy!”
Nói chuyện là một ông lão khoảng hơn sáu mươi tuổi, ông ta cứ nói cứ nói, trên mặt còn để lộ thần sắc say sưa, thấy mọi người lắng nghe say mê, lại tiếp tục nói: “Hai mạch nước nóng đó thật sự thuận thiên nhiên, nghe nói khoáng vật trong đó vô cùng phong phú, thổ nhưỡng xung quanh còn thích hợp trồng các loại thảo dược, thế nên họ đã trồng rất nhiều loại hoa có thể dùng làm thuốc, vừa ngâm suối nước nóng vừa ngửi hương hoa thơm, đúng là chuyện tuyệt nhất đời người!”
Một người phụ nữ khoảng ba mươi ba, ba mươi bốn tuổi nói: “Bố, nếu thật sự có nơi tuyệt như vậy sao bố không nói sớm? Chúng ta còn đến sơn trang này làm gì? Trực tiếp đến đó có hơn không?”
Ông lão bật cười thành tiếng: “Con đừng nằm mơ. Đó là nơi tư nhân, là một lâm viên rất xinh đẹp, bình thường cửa lớn đểu khóa chặt, trong đó còn nuôi hai con chó Ngao Tây Tạng cực hung dữ, người bình thường cũng không dám đến gần”
“Khụ khụ, hai mạch suối nước nóng tốt như vậy lại bị tự nhân độc chiếm sao?”
“Cô à, biết đâu người ta là quý tộc hoàng triều đời trước thì sao? Một chàng trai trong bàn mỉm cười lên tiếng.
“Đây chính là số mạng đấy!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.