Cảnh sắc trong sơn trang suối nước nóng đã rất đẹp rồi. Sơn trang suối nước nóng này được xây dựng khá sớm, thế nên vẫn có thể khoanh vùng sở hữu một vài mạch suối nước nóng chân chính.
Sau đó mới xây dựng mấy khách sạn suối nước nóng khác, suối nước nóng trong đó đều là hồ nước nhân tạo được bơm nước nóng cộng thêm một ít dược liệu vào, có cái đến cả dược liệu cũng không cho vào, chỉ đun hồ nước nóng thôi.
Bây giờ các sơn trang suối nước nóng gần như cả nước đâu đâu cũng có, nhưng nếu muốn tìm suối nước nóng thuần thiên nhiên thật không dễ.
Vì trong lòng chỉ muốn đi dò hỏi về lâm viên đó, Tề Tiểu Tô cũng chỉ tùy tiện dạo quanh sơn trang suối nước nóng một chút liền kéo Đồng Ý Thành đến nhà ăn.
Nhà ăn này cũng đã có lịch sử mấy mươi năm rồi, sau đó mới được đưa vào sơn trang suối nước nóng. Món cơm bọc lá sen của ông chủ ở đây có mùi vị thượng hạng, dù Tế Tiểu Tô có muốn tìm lâm viên đó đến mấy, cũng không muốn bỏ bữa trưa.
Vì vẫn là Tết, khách đến sơn trang suối nước nóng cũng không ít, trong sảnh gần như đã ngồi kín, đa số đều là cả nhà đến đây nghỉ ngơi thưởng ngoạn, người già trẻ nhỏ chiếm gần phân nửa.
Đổng Ý Thành che chở cho Tề Tiểu Tô tìm chỗ ngồi, chỉ sợ cô bị mấy đứa trẻ nghịch ngợm đụng phải.
Khó khăn lắm mới tìm thấy bàn trống, xung quanh cũng đều là người già và trẻ con. Đổng Ý Thành có chút bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414800/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.