“Đã nhận!”
Hệ thống Tiểu Nhất “xắn tay hăm he”, giọng nói của nó vô cùng hưng phấn.
“Nhưng mà…” Tề Tiểu Tô vẫn hơi do dự.
Vệ Thường Khuynh cầm lấy tay cô, giơ chén lên: “Nào, anh với em uống một chén, đoạn đường sau này dù mưa giông gió bão hay bằng phẳng thì chúng ta đều không buông tay nhau ra, cùng nhau đi đến hết cuối con đường.”
Anh làm vậy để không cho cô để ý tới việc tấn công của Hệ thống.
Việc cần làm lúc này là phải xử lý đối phương đã, bất kể như thế nào thì cứ đánh một cú toàn lực mới là quan trọng nhất.
Tề Tiểu Tô bị bàn tay mạnh mẽ của anh nắm chặt, cũng cảm thấy được sự phẫn nỗ và khí thế của anh, lòng cô cũng kiên định hơn, cô nghĩ thông suốt rồi, chỉ cần Tiểu Nhất có thể tóm được đối phương, đánh được hắn thì tại sao cô lại phải sợ bọn họ sẽ không thể tìm ra đối phương là ai?
Cô cười hai mắt cong cong, bưng chén rượu lên cùng cụng nhẹ với anh.
Vệ Thường Khuynh thấy cô nhanh như vậy đã không cố chấp nữa thì cũng vui mừng. Hai người lại nhìn nhau bằng ánh mắt lấp lánh, tâm ý đều như muốn tràn ra khỏi ánh mắt.
Chúc Tường Đông cầm chai rượu lên rót thêm vào chén của mình, uống một hơi cạn sạch, lại rót thêm chén nữa, tiếp tục uống cạn. Thứ chất lỏng cay nồng rót vào cổ họng, chui thẳng xuống dạ dày khiến toàn thân hắn đều cảm thấy nóng bừng cả lên, cổ họng hơi nghẹn lại.
“Ăn đi, mọi người ăn nhiều vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414771/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.