Anh ta vừa nói ra, tất cả mọi người cùng ngạc nhiên. Sắp đến Tết rồi mà còn không được nghỉ?
“Tắc Thâm, con cũng không thể bóc lột công nhân như vậy được.” Nghiêm lão sầm mặt. Mấy ngày nữa là giao thừa rồi mà giờ công trường vẫn còn có người? Đáng ra phải được nghỉ từ lâu rồi chứ?
Nghiêm Tắc Thâm giải thích: “Vốn được nghỉ rồi, nhưng hai ngày trước ở bên đó có trận mưa to, người phụ trách công trường có ý thức trách nhiệm cao đi kiểm tra xung quanh thì phát hiện trong đất bốc lên một ít đồ vật, anh ta tò mò nên gọi mấy người đến đào ra, sau đó thì gọi điện thoại cho con. Chính vì họ sợ sắp gần Tết rồi nên mới không dám kéo lên.”
Lúc này sắc mặt của Nghiêm lão mới dịu xuống.
Nghiêm Tắc Thâm thấy mọi người không hiểu, đành phải giải thích: “Mấy tháng nay tập đoàn đang phát triển thị trường bên thành phố K, nên muốn xây một nhà máy ở bên ngoài ngoại ô, hiện giờ đang trong giai đoạn xây dựng, Uyển Nghi xem như người ngoài ngành, chờ nhà máy xây xong đưa vào sử dụng, con bé sẽ làm người phụ trách ở bên đó.” Nói đến đây, anh ta liếc sang Nghiêm Uyển Nghi, mặt Nghiêm Uyển Nghi đỏ cả lên.
Mấy người Tề Tiểu Tô hiểu rõ, bên thành phố K có người nào? Có Chúc Tường Viêm chứ ai.
Tập đoàn Lập Hoa phát triển sang thành phố K, nói là để phát triển thị trường, nhưng thực chất từ một khía cạnh khác là để làm của hồi môn cho Nghiêm Uyển Nghi.
Chúc Tường Viêm đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414753/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.