Trước giờ Hồng Tinh chưa từng nghĩ, cô ta có thể dọn ra khỏi căn phòng thuê một người đó, ngồi trên khoang hạng nhất, bay đến thủ đô.
Lần này, cô ta chỉ mang theo một vali hành lý nhỏ, vali hành lý này cũng là bà nội Đường đưa cô ta đến trung tâm thương mại mua, là hàng hiệu, một chiếc vali đã bằng tiền sinh hoạt phí hai tháng trước đây của cô ta.
Ngồi ở vị trí gần cửa sổ, cô ta ngắm nhìn những tầng mây bên dưới cánh máy bay, vẫn đang có một cảm giác ngẩn ngơ không chân thật.
Vốn dĩ cô ta còn lo lắng học phí học kỳ sau của mình, còn đang nghĩ xem phải tích tiền thế nào để đưa tro cốt của bố cô ta đến Lũng Vân Tự, còn đang sầu não chuyện tiền thuê phòng tháng sau đã không còn cách nào để đóng đúng hạn nữa, kết quả, ông Đường và bà Đường vừa đến, những chuyện này đều không còn là chuyện đáng lo nữa.
Họ đến Lũng Vân Tự quyên tiền hương hỏa, đem tro cốt của bố cô ta đến đó, bảo cô ta trả căn phòng thuê chật hẹp đó đi, nói muốn đưa cô ta về nhà đón Tết.
Nhà?
Hồng Tinh ngẩn ngơ suy nghĩ, đó thật sự là nhà của cô ta sao?
Cô ta cảm thấy bản thân có chút vô sỉ.
“Tinh Tinh, đang nghĩ gì thế?” Bà Đường ngồi bên cạnh, khẽ vỗ lên vai cô ta, từ hôm qua đến giờ, con bé này vẫn luôn ngẩn ngơ như vậy, rốt cuộc có chuyện gì phải lo lắng nhiều như thế?
Hồng Tinh quay đầu lại, nhìn dáng vẻ quan tâm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414750/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.