Tần Yên Vũ.
Thế này là nhất định không chịu từ bỏ đấy hả?
Vừa sáng sớm thế này đã gửi tin nhắn đến, rốt cuộc là có ý gì? Còn nữa, bố của Tần Yên Vũ sáng sớm đến Bộ Tư Lệnh chặn anh, nói vậy là có ý gì chứ?
Vệ Thường Khuynh bước ra, một tay Tề Tiểu Tô giơ cao điện thoại lên, nhíu mày nhìn anh.
“Sao thế, thật sự tra ra vấn đề gì sao?” Vệ Thường Khuynh liền sững người.
Không thể nào.
Tề Tiểu Tô hừ một tiếng: “Tin nhắn của Tần Yên Vũ.”
Vệ Thường Khuynh bước đến, việc đầu tiên không phải đón lấy điện thoại, mà là ôm chặt eo cô, ám muội hỏi: “Có phải lại ghen lung tung rồi không? Ừm, tối qua trừng phạt em như thế em vẫn chưa chịu nhớ có đúng không?”
Cô thử ghen lung tung nữa xem.
Tề Tiểu Tô liền lập tức đầu hàng.
Nhớ đến tối qua bị anh giày vò đủ kiểu, rõ ràng cô đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn không cho cô ngủ, cô thật sự cảm thấy cái giá của việc ghen tuông thật sự quá cao rồi.
Còn Vệ Thường Khuynh lại nghĩ tối qua nửa đêm đầu cô nửa tỉnh nửa say, do say rượu nên cũng to gan nữa, mới đầu còn muốn vùng lên chuyển sang thế chủ động, ừm ừm, lúc chủ động tiến công cảm giác cũng rất tuyệt.
Thế nên, Vệ Thường Khuynh bắt đầu lên kế hoạch sau này thỉnh thoảng phải cùng cô uống một chút mới được, không thì tìm chuyện gì đó để khích tướng.
“Em chỉ đang trần thuật lại thôi, có ghen gì đâu chứ?” Tề Tiểu Tô kiên quyết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414725/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.