Một đêm này rất dài, dài đến mức làm cho con người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Dài đến mức trái tim rất nhiều người bị thiêu đốt hết lần này đến lần khác.
Chân trời dần dần có một tia ánh sáng nhàn nhạt nhô lên, có một chiếc trực thăng nhỏ cắt qua ánh mặt trời bay đến.
“Chuẩn bị hạ cánh.”
Vệ Thường Khuynh vẫn luôn nhắm mắt, nhìn giống như đang ngủ, đúng lúc này lại mở mắt ra, gõ vào khoang trực thăng, trầm giọng nói.
Cũng đúng vào lúc này, Tề Tiểu Tô nhận được nhắc nhở của Hệ thống Tiểu Nhất, đang định lên tiếng, không ngờ Vệ Thường Khuynh đã mở miệng trước.
Cô kinh ngạc nhìn anh, không ngờ tối qua chỉ nhìn tấm bản đồ sơ lược một lần, anh đã có thể tính được chính xác như vậy, giống như tất cả khoảng cách đã khắc ở trong đầu anh vậy.
“Rõ!”
“Số hai theo tôi xuống trực thăng trà trộn vào căn cứ, số ba bốn năm sáu tiến về phía trước năm trăm mét mai phục đợi lệnh, những người khác chờ tại chỗ, không được tự ý hành động!”
“Rõ!”
Mấy người nhảy xuống trực thăng, bí mật bước nhanh về phía trước, lúc đến cự ly năm trăm mét, bốn người Hàn Dư lập tức dừng lại, tìm chỗ yểm hộ mai phục, Vệ Thường Khuynh nhìn Tề Tiểu Tô: “Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta sẽ chân chính kề vai chiến đấu một lần, em có sợ không?”
Đây không phải là đặc huấn, không phải là nhiệm vụ anh đặt riêng cho cô, cái họ phải đối mặt là một đám phần tử kinh khủng mất hết nhân tính, cho dù cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414671/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.