Nhưng bây giờ thấy chiếc bàn này của cô có đông người như vậy, hơn nữa khí thế người đàn ông bên cạnh cô khiến người khác cảm thấy có chút khiếp sợ, đứng chung với cô thật sự rất xứng đôi.
Hạ Dư Honh đột nhiên cảm thấy, có phải bản thân có chút mạo muội rồi không?
Nhưng nhìn thấy Tề Tiểu Tô, sao anh ta có thể không chào hỏi được chứ?
“Vừa mới tới hai ngày. Anh cùng bạn học ra ngoài ăn cơm à? An Tử Khê không đi cùng sao?” Nhờ anh ta và An Tử Khê, Tề Tiểu Tô mới có thể thuận lợi vào hộp đêm Dạ Khổng Tước lấy được một mảnh vỡ kia. Hơn nữa cũng vì hai người họ cô mới quen biết được với Lợi thiếu, cộng thêm con người Hạ Dư Hoành cũng không tệ, thế nên thái độ của Tề Tiểu Tô đối với anh ta cũng không tệ, đồng thời cô cũng gật đầu xem như chào hỏi mấy người đi cùng anh ta.
Mấy người đó cũng có chút hiếu kỳ nhìn cô, mỉm cười với cô.
Không thể không nói, Tề Tiểu Tô thở phào một hơi, cô cảm thấy bản thân là một người chuyên gây phiền toái, thật lo lắng nếu gặp phải Hạ Dư Hành và nhiều bạn học như vậy sẽ xảy ra chuyện quái quỷ gì nữa, bây giờ cô đang đói đến mức có thể ăn cả một con bò, chẳng có sức lực để lãng phí thời gian với mấy chuyện quỷ quái đó đâu.
“Tử Khê có bài tập vẫn chưa làm xong, ăn tạm trong căn tin trường cũng được, thế nên không ra ngoài.”
“Em quen ở trung học Khánh Thực à?” Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414660/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.