“Nếu mỗi lần về quá khứ mà em trở nên chủ động như thế này, bản Thiếu soái đang nghĩ hay là để em về thêm hai, ba lần nữa đi.” Mắt anh tràn ngập ý cười.
Tề Tiểu Tô ngây người một lúc mới hiểu được ý của anh, cô cả giận: “Anh nói cái gì thế! Ý em nói là ngủ thuần túy ấy!”
Quá đáng, hai mắt đều vằn vện tia máu, bọng mắt thâm quầng giống gấu trúc như thế kia rồi còn muốn nghĩ đến chuyện xấu xa như vậy nữa cơ à!
Cô dắt tay anh lên tầng, Đồng Xán bỗng từ đâu nhảy ra, thấy cô, anh ta phanh lại ngay.
“Cô Tề?”
Vẻ mặt sợ hãi của Đồng Xán khiến Tề Tiểu Tô thầm kêu không hay rồi.
Cô đi đã gần ba ngày, chắc chắn không thể qua được mắt Đồng Xán, giờ cô lại đột nhiên xuất hiện, nếu không gây nghi ngờ cho người khác mới là lạ đó.
Vệ Thường Khuynh đưa tay cô lên khẽ cắn, anh cười nhẹ nhìn Đồng Xán: “Hai ngày nay cậu ta vẫn luôn nghi ngờ anh giết em rồi đem giấu xác, muốn chiếm lấy tài sản của em đấy.”
“Vệ thiếu, tôi không có nói như vậy.” Mặt Đồng Xán đen xì.
“Nhưng cậu nghĩ như vậy, vì cậu luôn tra hỏi tôi Tề Tiểu Tô đang ở đâu, còn hỏi vì sao tâm trạng tôi không được bình thường nữa.”
“Đúng là cảm xúc của Vệ thiếu trong hai ngày nay rất không bình thường mà.”
“Ừ phải, cho nên cậu nghi ngờ tôi cũng là bình thường đúng không?”
Tề Tiểu Tô vỗ trán.
Có lẽ vì cô đi mà không mang theo người nào, cũng không căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414631/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.