Ăn mì xong, Tề Tiểu Tô mang bát vào bếp, ông ngoại đang ở bên trong giúp bà ngoại dọn dẹp, cô chuẩn bị bước vào thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói trầm thấp đượm buồn của ông truyền ra ngoài.
“Nhịn không được bà cũng phải nhịn, đã nhiều năm thế rồi, không thể vừa nhắc tới Vận Linh và Tông Dân là bà lại khóc được, bà mà khóc thì Tiểu Tô làm sao chịu nổi đây?”
Bà ngoại nghẹn ngào: “Chẳng phải tôi thực sự không nhịn được nữa mới trốn vào trong bếp đấy sao? Ông nói đi, chúng ta sinh được bốn đứa con, chỉ có mỗi một đứa là con gái, con rể cũng rất hiếu thuận, đột nhiên một ngày cả hai đứa chúng nó cùng mất đi, tôi thực sự là… cứ nghĩ tới hai đứa nó là lòng lại đau như dao cắt ấy.”
“Ôi.”
Ông ngoại chỉ biết thở dài.
Tề Tiểu Tô bê bát đứng ở ngoài cửa, nước mắt rơi lã chã.
Lúc về nhà cô vẫn luôn im lặng, khiến Vệ Thiếu soái cũng không biết phải an ủi thế nào. Anh không biết rõ về cái người tên Đổng Ý Thành kia, cũng không hiểu rõ giữa anh trai và em gái sẽ có tình cảm như thế nào. Anh nói chuyện với Hệ thống Tiểu Nhất và được biết, lúc ở Tề gia, Đổng Ý Thành đã từng ở chung một phòng với Tiểu Tô trong hai năm, hai anh em chia nhau ngủ giường trên giường dưới.
Tuy rằng lúc đó Tề Tiểu Tô mới chỉ mười mấy tuổi.
Nhưng anh vẫn bực lắm, dù anh biết lúc này không thể đi so đo với cô những chuyện đó, nếu không cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414618/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.