Tề Tiểu Tô đã từng tưởng tượng về dáng vẻ của Chương Vân Tễ, nhưng không phải là dáng vẻ như thế này.
Bởi vì trong điện thoại, giọng của Chương Vân Tễ sang sảng, hơn nữa nhìn bà Chương, cô còn tưởng Chương Vân Tễ sẽ là một người đàn ông cao lớn, đẹp trai rạng rỡ như ánh sáng mặt trời, nếu thật sự có cổ quái thì cũng bị che giấu hết ở sau màn ánh sáng rực rỡ đó rồi.
Nhưng người đàn ông trước mắt lại cao gầy, nước da xanh xao, khuôn mặt tuấn tú, đeo một chiếc kính đen, mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt có sọc tối, quần dài màu nâu, giày lười, thoạt nhìn là người ôn tồn, lễ độ, giống như một thầy giáo trẻ vừa mới bước lên bục giảng.
Hơn nữa, ánh mắt ánh ta rất ấm áp, khi nhìn bạn sẽ làm bạn nhớ tới vị đàn anh khóa trên chào đón và hướng dẫn bạn đi làm thủ tục đăng ký vào ký túc xá những ngày mới lên đại học.
Khiến người ta... cảm thấy rất đáng tin tưởng.
Cảm giác này vừa tới, Tề Tiểu Tô rùng mình một cái.
Hiện tại cô không còn là người có thể tùy tiện tin tưởng người khác nữa, vậy mà không ngờ Chương Vân Tễ vẫn có thể đem tới cho cô cảm giác như vậy.
Điều này khiến cho cô lập tức càng cảnh giác hơn.
Trực giác của cô trước giờ vẫn luôn rất chuẩn.
Cô lập tức chắc chắn người này là Chương Vân Tễ vì sau khi nhìn thấy anh ta, bà Chương cũng đã đi tới trước mặt.
“Tiểu Tô, cháu tới rồi đấy à?” Bà Chương thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414545/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.