Bà Kim trả lời: “Không nói, nhưng tôi nghe nói đó là một quý bà, tuổi có thể nhỏ hơn tôi một chút, hơi đậm người.” Nghe xong, Tề Tiểu Tô sao có thể không biết là ai chứ. Ngoại trừ Trần Đông ra thì còn có thể là ai được nữa. Cô cảm thấy thật buồn cười, đến ngay cả Trần Đông cũng biết Thịnh Tề muốn tham dự vào việc cạnh tranh dành được mảnh đất ở khu Trường Ninh à? Không, nói như vậy là ngay cả Trần Đông cũng cho rằng người thắng cuộc cuối cùng sẽ là Thịnh Tề? Tin đồn này là do ai tung ra? Nếu như trước đây thì không có vấn đề gì, nhưng thời điểm này đúng vào lúc Thi Tráng vừa chết một cách khó hiểu, ông ta lại đang muốn cho khu Trường Ninh ra ngoài diện giải tỏa, ngay lúc này lại có người mượn danh nhân viên của Thịnh Tề đi thu mua nhà ở với giá thấp. Lời đồn được tung ra ở thời điểm nhạy cảm thế này khiến lòng người bất an. Họ hàng của cô? Cô làm gì có loại họ hàng nào cứ luôn gây chuyện như vậy. Đồng Xán đứng bên cạnh hỏi cô: “Cô muốn điều tra việc này không?” “Tra chứ.” Tề Tiểu Tô lạnh lùng nói. “Tôi rất muốn nhìn xem, cái tên Thịnh Tề dễ dàng để cho người khác mượn như vậy à, sao ai cũng có thể lấy dùng như thế.” Đồng Xán đáp lại một tiếng. Điện thoại của Tề Tiểu Tô bỗng reo lên. “Chị Linh, có chuyện gì vậy?” Người gọi điện tới là trợ lý của cô, Khưu Linh Phương. Giọng nói của Khưu Linh Phương khá gấp gáp, đầu dây bên kia còn vọng lại tiếng hò hét cãi vã, tình huống này chưa bao giờ xuất hiện ở Thịnh Tề. “Tề tổng, có một nhóm người đến nói muốn điều tra, kiểm toán công ty, còn muốn tra xét các giao dịch của công ty chúng ta, họ muốn chúng ta mang tất cả tài liệu và giấy tờ ra. Họ còn nói sẽ bắt Văn tổng và Julia, La tổng thì đang đi ra ngoài không có ở đây.” Tề Tiểu Tô nheo mắt, mày hơi cau lại. Mỗi công ty đều có một vài phần giấy tờ và giao dịch không thể công khai, nếu muốn nói hành động này không có người ở đằng sau ngấm ngầm giở trò với Thịnh Tề thì ai tin? “Tề tổng, bọn họ nói muốn mời cô tranh thủ ít thời gian đến công ty…” Khưu Linh Phương đứng trong phòng vệ sinh mà vẫn nghe thấy rõ những người kia đang quát tháo ở bên ngoài. Bọn họ nói chuyện không kiêng nể ai, vừa tới đã hung hăng xông vào, thái độ rất vô lễ, trông đã biết không phải thứ tốt lành gì. “Văn Nhĩ Định và Julia đều đang ở công ty à?” Tề Tiểu Tô đặt đũa xuống, đứng lên, khoát tay với Đồng Xán ra hiệu anh ta không cần đi theo, sau đó cô đi lên lầu vào phòng ngủ của mình, vừa nghe điện thoại vừa mở tủ quần áo chọn đồ. “Vâng, họ đến công ty từ sáng sớm, nhưng mấy người kia không thèm nghe Văn tổng nói, còn động chân tay nói anh ấy cản trở công vụ, Tề tổng, phải làm sao bây giờ?” “Hiện giờ chị đang ở đâu?” “Chị đang ở trong phòng vệ sinh… A!” Tề Tiểu Tô nghe thấy tiếng hét sợ hãi của Khưu Linh Phương, sắc mặt cô trầm xuống. “Chị Linh?” Sau đó cô nghe thấy tiếng động mạnh, hẳn là tiếng điện thoại bị ném xuống sàn nhà, Khưu Linh Phương hét lên: “Các anh làm cái gì vậy?” Có âm thanh một giọng nam vang lên: “Thịnh Tề đang là đối tượng điều tra trọng điểm, chúng tôi không thể lơ là mất cảnh giác, ai biết cô ở trong này có đang tiêu hủy tài liệu quan trọng nào hay không?” “Tôi chỉ gọi điện thoại thôi!” “Muốn mật báo à? Cô muốn gọi cho kẻ đỡ lưng của các cô chứ gì?” Người đàn ông kia hừ giọng, nói. Tề Tiểu Tô lại nghe thấy một âm thanh nữa, hình như là tiếng ma sát của điện thoại bị đá đến một góc, ngay sau đó là tiếng hét phẫn nộ của Khưu Linh Phương: “Làm cái gì vậy? Các người đừng có động chân động tay!” “Cùng chúng tôi đi ra ngoài! Cô là trợ lý của Tề Tiểu Tô? Cô cũng phải tiếp nhận điều tra!” Đầu dây bên kia lại vang lên một loạt tiếng động ầm ĩ, sau đó dần dần không nghe thấy âm thanh gì nữa. Xem ra Khưu Linh Phương đã bị bọn họ áp chế kéo ra ngoài, để lại di động ở trong phòng vệ sinh rồi. Đây mà là đến điều tra thương mại sao? Rõ ràng là tới để đập phá thì có! Lại còn động thủ! Lửa giận từ trong tim lập tức bốc tới đỉnh đầu Tề Tiểu Tô, mặt cô đanh hết lại. Tốt, tốt lắm. Trước đó cô từng đối đầu với anh em nhà họ Biên, đối đầu với Bạch Thế Tuấn, Mã Chí Thành, làm bao nhiêu người sợ hãi không dám tùy tiện đối phó với Thịnh Tề và ra tay với cô. Hơn nữa đằng sau cô còn có Long Đào. Cho nên nếu nói việc hôm nay là do một trong hai người Bạch Thế Tuấn và Mã Chí Thành làm ra, chắc chắn cô sẽ không tin, mấy gã đấy không có năng lực lớn như vậy. Phía sau màn nhất định là một kẻ khác, kẻ đó là ai? “Tiểu Tô, bản Hệ thống có phát hiện mới!” Âm thanh của Hệ thống Tiểu Nhất đột ngột vang lên, nghe có vẻ không tốt lắm. “Nói.” Tề Tiểu Tô đã nhanh tay thay xong quần áo, vớ vội túi xách rồi đi ra ngoài. “Số điện thoại từng liên lạc với Tạ Kiện Đông là một số ở thủ đô, nhưng đối phương có thủ đoạn hủy số, nếu không phải bản Hệ thống lợi hại thì đúng là khó mà phát hiện ra được.” Ở thủ đô? “Là ai?” “Đây mới là phát hiện mà bản Hệ thống nói tới này.” Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Khi bản Hệ thống đang truy tra cái số kia thì bị chặn lại.” Tề Tiểu Tô khẽ nheo mắt, thế mà… có thể chặn được Hệ thống Tiểu Nhất? “Cho nên ý của cậu là, lần này cũng bị ngăn cản giống như lần điều tra Chương gia? Chuyện này ắt có liên quan tới Chương gia, phải không?” Hệ thống Tiểu Nhất giật mình. “Cô… thông minh lắm!” Nó cảm thấy Tề Tiểu Tô trưởng thành quá kinh người, nó mới chỉ nói mình bị chặn lại trong quá trình tra xét thôi, thế mà Tề Tiểu Tô đã có thể kết hợp tình huống lần trước và lần này để suy đoán ra là Chương gia. Ngay cả nó cũng phải dùng đến tổng hợp phân tích đấy. Dù gì ở cái thế kỷ 21 này, rất ít người có thể chặn đường được nó. “Tiếp tục tra.” Tề Tiểu Tô nghiến răng. Hệ thống Tiểu Nhất đang định nói thêm thì đột nhiên bị chuyển thành âm thanh của máy móc: “Đinh! Năng lượng của Hệ thống không đủ, vui lòng kịp thời bổ sung!” Hệ thống đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo năng lượng không đủ làm Tề Tiểu Tô giật mình. “Con mẹ nó chứ!” Cô không nhịn được phải chửi tục. Đây là chuyện gì vậy? Trước đó không hề cảnh báo một câu đã nói hết năng lượng rồi! “Không hợp lý!” Âm thanh của Tiểu Nhất lại vang lên: “Bản hệ thống muốn mạnh mẽ chui vào, không ngờ làm năng lượng bị hao hụt nhanh chóng! Hệ thống phòng ngự của đối phương vô cùng mạnh!” Tề Tiểu Tô không nhiều lời, lấy từ trong không gian ra một khối phôi ngọc rồi đưa lên trán. “Hấp thu.” Hệ thống Tiểu Nhất lập tức hấp thu năng lượng. Xong việc, Tề Tiểu Tô bỏ đám bụi đất vào thùng rác, sắc mặt cô nặng trĩu: “Bây giờ có thể tra ra chưa?” “Rất miễn cưỡng, sẽ hao tổn rất nhiều năng lượng, năng lượng bổ sung được từ phôi ngọc vẫn quá ít.” “Vậy cậu đừng tiếp tục tra theo hướng kia nữa.” Tề Tiểu Tô quyết định thật nhanh: “Khi nào tôi cần cậu làm gì sẽ nói, hiện tại chưa cần tra.” Nếu cứ tiếp tục, số phôi ngọc của cô cũng không đáp ứng được nhu cầu năng lượng quá lớn của nó. Đây đúng là nhà dột còn gặp phải mưa mà. Hệ thống Tiểu Nhất cũng rất sầu não. “Thế chẳng phải tôi không giúp được gì cho cô sao?” “Không sao.” Tề Tiểu Tô an ủi nó. Cô đi xuống nhà, gọi Đồng Xán cùng đi ra ngoài. Cô cũng muốn chứng thực xem, nếu không có Tiểu Nhất hỗ trợ, cô có thể bị bão táp mưa sa lần này bẻ gãy thắt lưng không! Chiếc xe gầm rú lao ra khỏi biệt thự Long gia, chạy nhanh về hướng cao ốc Hách Uy. Lúc này, trên tầng 19 của cao ốc Hách Uy, công ty Thịnh Tề, Văn Nhĩ Định đang kéo Julia ra sau lưng mình, anh ta trừng mắt, đứng sừng sững ở trước mặt hai gã đàn ông. “Rốt cuộc các người muốn làm gì?” “Làm gì à? Vị này không phải là Tổng giám phòng tài vụ của Thịnh Tề đây sao? Có người tố cáo tiền của các người có lai lịch bất chính, dính líu đến việc tham ô rửa tiền cho xã hội đen, cho nên cô ta phải theo chúng tôi về trợ giúp điều tra!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]