Bất kể bà Chương nói gì, trong lòng Tề Tiểu Tô vẫn cảm thấy nghi ngờ.
Bà Chương đã nói, trong nhà bà ta có hai sợi dây chuyền ngọc lục bảo như thế để trao cho dâu trưởng và cháu dâu trưởng, luôn do người lớn trong nhà truyền xuống.
Bà ta không phải là dâu trưởng của Chương gia, nhưng Chương Vân Tễ lại là cháu trai trưởng. Thế nên hiện giờ một sợi dây là do chị dâu bà ta giữ, sợi còn lại hẳn là ở chỗ Tề Tiểu Tô đây.
“Không đúng, cô Chương này, lúc trước cô nói anh ấy là con trai út của cô cơ mà?”
Tề Tiểu Tô cảm thấy mình không nhìn nhầm. Cô phát hiện ra lúc nghe thấy câu hỏi của mình, trong mắt bà Chương thoáng lóe lên chút muộn phiền, dường như câu nói đó đã gợi lên tâm sự gì của bà ta.
Nhưng chút muộn phiền này chỉ thoáng lóe qua thôi, chờ Tề Tiểu Tô bình tĩnh muốn nhìn cho rõ, bà Chương lại đã quay trở về vẻ tươi cười dịu dàng như thường rồi.
“Ừm, là con trai út. Trên nó còn có hai chị gái nữa, thế nên mới gọi là con trai út.” Bà ta cũng có nói là trên nó còn có anh trai đâu.
“Lạ thật, lúc bà ta nói câu này, cảm xúc hơi thay đổi một chút, nhưng cũng không phải là nói dối. Hẳn là bà ta có gì đó giấu giếm rồi.” Hệ thống Tiểu Nhất nói.
Bản thân Tề Tiểu Tô cũng biết bà Chương có gì đó giấu giếm.
Chuyện đính ước năm đó không đơn giản như vậy. Cô không tin bố mẹ cô sẽ thực sự vì 20 điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414472/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.