Thành phố N năm nào cũng có chợ phiên ngọc, thời gian không cố định, cơ bản là điều chỉnh theo hội đấu giá ngọc.
Ban đầu đương nhiên là những thành phần ham mê đấu đá kia tổ chức, muốn đổi đá thô hoặc nguyên thạch trong tay thành tiền rồi đến hội đấu giá ngọc đấu một phen, nhưng quy mô càng lúc càng lớn, chợ phiên ngọc của tổ chức phi chính phủ ở thành phố N này cũng thu hút rất nhiều nhà buôn đá thô và công ty ngọc tham gia, bọn họ cũng sẽ có cả nhóm mua vào bán ra, chỉ có điều giao cho ban tổ chức chợ phiên thì chi phí đắt hơn cá nhân nhiều.
Lúc Nghiêm lão đang xem một quầy ngọc mới vỗ trán một cái nghĩ ra.
“Xem đầu óc tôi này! Tôi nên sớm nói chuyện này cho cháu mới đúng, bây giờ cháu đã có Thịnh Tề rồi! Sớm biết cháu có thể dùng tên tuổi của Thịnh Tề để chuyển toàn bộ nguyên thạch đến đây, như vậy sẽ không cần tách ra nữa.”
Nghe được lời của Nghiêm lão, Tề Tiểu Tô không nhịn được trầm mặc.
Cho nên nói, đây thật sự là số phận sao?
Nếu như ban đầu cô dùng tên tuổi của công ty chuyển tất cả đá đến đây, vậy thì không cần Chúc Tường Viêm giúp đỡ nữa, như vậy không phải cũng sẽ không xảy ra chuyện đó hay sao?
Nhưng cô mới vừa nghĩ đến đây, Chúc Tường Đông đi bên cạnh cô trầm giọng nói: “Đừng nghĩ linh tinh, em đừng quên, lúc em gọi điện thoại cho tôi, không phải Tiểu Viêm nói với em là nó vốn cũng định đến thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414451/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.