Người đàn ông ngồi cạnh đó chính là lão Nhị của Tô gia, Tô Vận Thuận.
Lần trước sau khi bị Hoàng Nhược Quân đá, anh ta chưa rời khỏi thành phố D, nói thế nào thì nơi này cũng là quê hương của anh ta, anh ta cũng quen thuộc hơn nhiều.
Anh ta mặt dày ở nhờ phòng thuê của một tên bạn xấu ngày trước, mỗi ngày lên mạng tìm những người phụ nữ cô đơn tán dóc, dỗ dành bọn họ lừa gạt ít tiền.
Nhưng trước đó từng qua lại với loại phú bà có điều kiện như Hoàng Nhược Quân, anh ta muốn tìm được một người có điều kiện tương đối nữa quả thực rất khó, cho nên trừ lừa gạt chút tiền tiêu vặt ra, anh ta vẫn chưa chính thức hẹn gặp người phụ nữ nào cả, tiền trên người cũng không nhiều.
Trừ cái này ra, anh ta vẫn là người đàn ông trẻ tuổi tinh lực dồi dào, cũng là người có nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng bây giờ không có bạn gái, cũng không có người phụ nữ nào cho tiền, anh ta lại không muốn tiêu tiền đi tìm mấy người phụ nữ bên ngoài kia, nghĩ đi nghĩ lại, anh ta lại tìm đến Trịnh Mạt.
Mặc dù không đăng ký kết hôn với Trịnh Mạt, nhưng hai người đã ở bên nhau mấy năm, trong mắt rất nhiều người thực ra đã là vợ chồng rồi, những hàng xóm ở thành Nam căn bản đều không biết bọn họ không đăng ký kết hôn.
Để dỗ dành Trịnh Mạt, anh ta cắn răng lấy hết số tiền còn sót lại trên người ra, định mời cô ta ăn một bữa ngon ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414442/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.