Tới bệnh viện, sau khi cho Tiểu Nhụy Nhụy làm kiểm tra, xác định không có gì đáng ngại, chỉ là bị kinh hãi mà thôi. Bác sĩ cho cô bé uống thuốc, sau đó liền ngủ.
Không bao lâu sau, quả nhiên thấy đồng chí cảnh sát Phạm Tân mang một nữ cảnh sát tới cùng với một tin tức xấu.
“Có tám người chết. Mẹ cô bé này cũng ở trong số đó, đây quả thực là sự cố lớn nhất năm nay của thành phố D.” Phạm Tân thở dài.
Tề Tiểu Tô trầm mặc một chút rồi lại hỏi: “Vậy Tiểu Nhụy Nhụy thì phải làm sao đây ạ?”
“Đồng nghiệp của tôi sẽ tạm thời chăm sóc cho cô bé, đã liên hệ với bố cô bé rồi, đâu thể nào là một đứa trẻ không có bố được đúng không, đương nhiên, cũng tìm người thân khác, sau khi tìm được rồi sẽ đưa người cho họ. Nếu không tìm thấy...” Phạm Tân hơi dừng lại, nói: “Vậy thì chỉ có thể đưa tới viện phúc lợi mà thôi.”
Tề Tiểu Tô thở dài.
“Vâng, cũng chỉ đành như vậy thôi.”
Cô cũng đã có một đống phiền toái rồi, kẻ thù cũng có rất nhiều, không thể chăm sóc một đứa trẻ như thế này được.
“Đợi một chút nữa tôi sẽ đi mua cho em ấy chút quần áo, giày tất, tạm thời làm phiền các vị vậy.”
Phạm Tân ừ một tiếng. Trước khi cô chuẩn bị đi, anh ta lại không nhịn được gọi cô lại: “Cô là Tề tổng của Thịnh Tề phải không?”
Tề Tiểu Tô sửng sốt: “Anh biết tôi à?”
“Chuyện của cô rất nổi tiếng mà.” Phạm Tân nói, “Tôi không ngờ là cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414420/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.