Lúc trước, em họ của Hồng lão đại là Hồng Tử Quân làm bác sĩ ở bệnh viện, lén lút qua lại với Lâm Vũ Hi, sau đó chuyện bị lộ ra, Hồng Tử Quân vội vàng trở về thành phố J, tiếp đó Lâm Vũ Hi gặp phải chuyện gì thì Tề Tiểu Tô cũng không quan tâm, nhưng nghĩ cũng biết là kết cục sẽ chẳng ra sao rồi.
Gì thì gì cũng là người phụ nữ từng theo hắn, Tề Tiểu Tô không tin Chúc Tường Đông hoàn toàn không để tâm gì. Huống chi, ở trong mắt cô, Chúc Tường Đông chắc chắn là kiểu người có thù sẽ báo.
Vì thế, khẳng định hắn không thành tâm trong việc hợp tác với Hồng lão đại.
Nghe Tề Tiểu Tô nhắc tới Lâm Vũ Hi, mặt Chúc Tường Đông xị xuống.
“Cô ta về thành phố N rồi, cũng không biết khóc lóc cầu xin thế nào mà ông già cô ta lại cho cô ta về nhà nữa.”
“Này, Chúc lão đại, anh chẳng phúc hậu gì hết, dù gì trước kia người ta cũng là vì anh nên mới quyết liệt với người thân của mình đấy.” Tề Tiểu Tô lắc đầu.
Cái tên Chúc Tường Đông này, nói trọng tình cũng rất trọng tình, mà nói bạc tình thì cũng đủ bạc tình.
Người đàn ông như thế này, trừ khi thật sự có thể hoàn toàn khống chế hắn, giữ chặt hắn trong lòng bàn tay, nếu không hắn sẽ tuyệt đối có thể làm ra chuyện ân đoạn nghĩa tuyệt. Làm người phụ nữ của hắn cũng sẽ rất mệt.
“Cô ta bị bệnh rồi.” Chúc Tường Đông nhìn cô vẻ không tin nổi, “Đừng nói là em không biết làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414417/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.