Tề Tiểu Tô dựa người vào một cây cột, lắng nghe mấy người phụ nữ kia nghiên cứu những đồ đáng giá trong bữa tiệc này, miệng cười tủm tỉm, mắt hơi cong lên, thoạt nhìn thì thấy tâm trạng đang rất vui.
Lúc Hồ Tu Trạch tới thì vừa hay lại trông thấy cảnh này, trong lòng anh ta khẽ động, sau đó lại dâng lên một niềm chua xót.
“Tu Trạch, anh nhìn gì thế?” Một thiếu nữ ưa nhìn đi tới, vỗ nhẹ lên bờ vai anh ta.
“A, Uyển Tiên à, anh nhìn thấy một người bạn, anh qua đó chào hỏi đã.”
Hoa Uyển Tiên nhìn theo ánh mắt anh ta thì bị hình ảnh một thiếu nữ đang dựa người vào cây cột làm cho kinh diễm. Nói thật, những người tới đây hôm nay cơ bản đều mặc váy, trang điểm xinh đẹp, đeo đủ loại trang sức quý giá, chưa nói tới việc mỗi người mỗi vẻ, tóm lại là ai nấy đều có dáng vẻ rất long trọng. Nhưng cô gái kia lại mặc đồ jumsuit, tóc ngắn đơn giản, trừ việc đeo một cái đồng hồ trên tay ra thì hoàn toàn không còn đồ trang sức nào khác, trong một rừng hoa hoét lòe loẹt, nhìn cô thật sự rất hút mắt.
“Em đi cùng anh, một cô gái thật xinh xắn, giới thiệu cho em làm quen với chứ.” Hoa Uyển Tiên mỉm cười nói.
Hồ Tu Trạch gật đầu.
Tề Tiểu Tô nghe thấy tiếng bước chân nên ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy Hồ Tu Trạch đang tiến tới cùng một cô gái.
Cô gái kia khoảng 21, 22 tuổi, tóc xoăn xõa ngang vai, đeo vòng tai tua rua, mặc một chiếc váy sát nách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414403/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.