Con hổ già đã sống nhiều năm trong vườn bách thú chính là nói anh em Biên gia này, ý chỉ bọn họ đã quen được người ta nịnh nọt, tâng bốc, căn bản chẳng có bản lĩnh, chẳng có móng vuốt sắc bén gì, thả ra mà còn dám xưng vương thì cứ chờ bị dã thú xé xác đi thôi.
Sư tử con, là chỉ cô sao?
Thấy trong mắt cậu chủ của Biên gia có ánh sáng lạnh lóe lên, Tề Tiểu Tô cười rạng rỡ: “Xin lỗi nhé cậu chủ Biên, tôi chỉ kể một câu chuyện ngụ ngôn thú vị về động vật mà thôi, chắc không phải anh nhập vai vào câu chuyện luôn rồi đấy chứ?”
Rõ ràng là cô muốn đi tìm chết mà. Vẫn ngại chưa đủ nên còn đổ thêm dầu vào lửa sao?
Có người không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh.
Biên Hải Thành vẫn nhìn cô, nhìn không chớp mắt, sau đó bật cười: “Sao lại thế được, cô Tề rõ ràng đang kể chuyện ngụ ngôn cơ mà.”
Nghiêm lão đang định nói chuyện thì Tề Tiểu Tô đã nhìn về phía ông, trước khi ông lên tiếng, cô đã lại cao giọng nói: “Chuyện cười cũng kể xong rồi, chính thức tự giới thiệu với mọi người một chút. Tới tham gia tiệc rượu lần này, tôi không đi theo Nghiêm lão và tổng giám đốc Nghiêm, tôi có thư mời.”
Lời vừa nói ra, mọi khách mời đều kinh ngạc.
Đi theo người ta tới và có thư mời tới là hai thân phận hoàn toàn khác nhau. Lúc này đây, người được mời đều là các đơn vị doanh nghiệp làm ăn, mà nhất định phải là những doanh nghiệp có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414398/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.