Khưu Tuyết Phương nhìn bố mình đang nằm trên giường bệnh, lại nhìn hốc mắt đỏ ửng của mẹ, cuối cùng dừng lại ở Khưu Linh Phương: “Chị, nhà chúng ta hết tiền trả tiền thuốc rồi sao?”
Cô vẫn luôn cảm thấy chí ít thì nhà mình không cần phải lo chuyện cơm áo, hơn nữa trước kia chính cô đã cùng mẹ tới ngân hàng gửi tiền, lúc đó còn có ít nhất một hai vạn cơ mà.
Không ai trong nhà trả lời cô cả.
Vẻ mặt bà già kia lập tức khó đăm đăm: “Giờ như nào đây? Nhà họ Lưu chúng tôi vội vàng tới đưa tiền mà còn bị chê đúng không? Tiểu Tuyết, nhà trường không dạy cháu khi người lớn nói chuyện thì trẻ con không được nói leo à? Chuyện của chị cháu, chị cháu có thể tự quyết định. Không quyết định được thì còn có mẹ cháu quyết định.”
“Quyết định cái gì chứ?” Khưu Tuyết Phương kêu lên, “Mấy năm nay, lúc nào nhà bà cũng tự quyết định thay chị tôi, bà tưởng tôi không biết chắc? Mẹ tôi và chị tôi đều sẽ không đồng ý! Chúng tôi sẽ nghĩ cách xoay tiền!”
“Ha, mạnh miệng ghê đấy, mấy vạn tệ, mày nói nghĩ cách thì sẽ có cách chắc? Mày định đi bán mình hay như thế nào hả?” Một người đàn bà trung niên khinh miệt lườm cô một cái.
Người đàn ông què kia kéo lấy bà ta: “Chị cả, chị đừng chấp nhặt với Tiểu Tuyết. Em ấy cũng chỉ là trẻ con thôi mà.”
Người đàn bà kia tức tới mức dùng ngón trỏ dí vào trán hắn: “Cậu mới là cái thằng không có tiền đồ gì hết đấy, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414311/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.