Cô ta tức đến mức lồng ngực phập phà phập phồng, cảm thấy mình cũng không thể kím nén được ngọn lửa giận này nữa rồi. Nhưng đúng lúc đó, Tề Tiểu Tô lại chậm rãi buông ra một câu: “Đội trưởng Úc mời tôi vào đây, rốt cuộc muốn nói chuyện gì nhỉ?”
Chỉ một câu đơn giản đã khiến Úc Hà Tâm như bị dội cả thùng nước đá từ trên đỉnh đầu xuống gót chân.
Đúng thế, cô ta đã tức giận đến mức mất hết lý trí rồi.
“Gọi người vào xử lý bộ salon đi.”
Cô ta hít sâu một hơi, kéo một chiếc ghế sang: “Tiểu Tô ngồi xuống đây đi.”
“Không cần đâu, tôi ngồi luôn đây là được rồi.” Tề Tiểu Tô lại lắc đầu, gạt hết đồ trên bàn làm việc sang một bên rồi đặt mông ngồi luôn lên bàn, đôi chân thẳng tắp đung đa đung đưa, tiếp tục khiêu chiến tính nhẫn nại của Úc Hà Tâm.
“Tiểu Tô, vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi,” Úc Hà Tâm cố đè cơn giận xuống, trầm giọng nói: “Vả lại, cô cũng nên biết rằng, chỗ chúng tôi cũng có camera giám sát, nghe nói đoạn clip cô gửi đi đã trải qua biên tập cẩn thận, cắt hết đoạn cô mang nhiều người như thế đến đây đập phá cửa ra vào rồi. Nhưng nếu lấy đoạn phim trong hệ thống giám sát của Cục chúng tôi ra, chỉ sợ mọi chuyện sẽ còn có cái nhìn khác.”
Bố cô ta nói, clip chỉ dài ba phút, tất cả chỉ đặc tả hành động của hai người là cô ta và lão Đỗ, cùng với cảnh tượng hỗn loạn khi mấy người khác đập máy quay và đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414298/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.