“Các anh mau thay quần áo của họ, chờ ở bên ngoài này, để ý tình hình trước, tôi không gọi thì các anh đừng vào.” Tề Tiểu Tô nhỏ giọng nói rồi vọt vào trong hang. Cung Thắng và La Thanh Đức còn chẳng kịp giữ cô lại.
“Đệch, giờ phải làm sao đây?” La Thanh Đức không nhịn được vỗ gáy một cái với vẻ thất bại. Anh ta thật sự không hiểu tại sao Tề Tiểu Tô lại có thể nhanh nhẹn như thế.
Cung Thắng cũng rất phiền não, anh ta cảm thấy thực sự nhọc lòng khi đi theo Tề Tiểu Tô. Là cái cảm giác nhọc lòng khi bọn họ không thể theo kịp hành động của Tề Tiểu Tô, thường xuyên bị cô bỏ rơi, đáng sợ nhất là toàn bị bỏ lại trong những tình huống đặc thù, sợ có nguy hiểm xảy ra.
Ví dụ như khi cảnh sát tìm tới cửa, ví dụ như lúc này!
Nếu xảy ra chuyện gì thì không chỉ có Chúc Tường Đông trừng phạt bọn họ mà chính bọn họ cũng cảm thấy buồn bực vì không bảo vệ nổi cho một cô gái.
Giờ trong mỏ quặng có tới mười mấy thằng đàn ông, trên tay toàn là xẻng với thuổng, một mình cô ấy cứ như vậy chạy vào, thực sự quá to gan!
Phải biết rằng, đám người kia nửa đêm nửa hôm dám vào trong núi trộm quặng, biết rõ là có nhiều người để ý khu mỏ này như thế mà còn dám tới ăn trộm chứng tỏ bọn họ chẳng phải hạng người lương thiện gì. Nếu gặp phải nguy hiểm hoặc bị bại lộ thì nhất định sẽ ra tay giết người.
Nhưng giờ hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414257/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.