Không cần Tề Tiểu Tô làm gì thì Cung Thắng và La Thanh Đức đã túm gọn lấy kẻ đó, vặn ngược tay gã ra sau, đè lên tường, không cho gã tới gần Tề Tiểu Tô.
Người kia kêu lên mấy tiếng đau đớn rồi bắt đầu mở miệng mắng chửi Tề Tiểu Tô.
“Giỏi lắm, con đĩ lẳng lơ Tề Tiểu Tô kia! Mấy ngày nay không thấy bóng dáng đâu, thì ra là đi hẹn hò với mấy thằng trai bao chứ gì?”
Tề Tiểu Tô khinh bỉ lườm một cái.
Sau khi nhận ra tên này là Trần Quang, em trai của thím hai nhà mình, cô quả thực không còn lời gì để nói, thật sự không có cách nào hiểu nổi suy nghĩ của gã này.
Ai lẳng lơ? Dù có thật đi chăng nữa thì liên quan quái gì tới gã chứ? Làm gì tới lượt gã chỉ trích cô?
Mấy ngày nay tới thành phố K nên cô đã quên mất đám người của Trần gia này.
Gặp đám người Nghê Hào, Hoàng Nhược Mi rồi nên giờ Tề Tiểu Tô cảm thấy loại người như Trần Quang chẳng đáng để mình tốn công tốn sức đối phó, thậm chí chấp nhặt với gã cũng chỉ làm cô thấy lãng phí thời gian.
Nhưng nếu thỉnh thoảng loại người này lại nhảy ra trước mặt thì cũng thật sự khiến người ta khó chịu.
“Cô Tề, xử lý thế nào đây?” Hai ngày vừa rồi, Cung Thắng và La Thanh Đức vẫn luôn đi theo Chúc Tường Đông nên cũng được chứng kiến bản lĩnh của Tề Tiểu Tô. Tuy rằng lão đại của họ là Chúc Tường Đông nhưng bọn họ cũng thực sự kính trọng cô gái này. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414244/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.