Chương trước
Chương sau
Còn nữa, Hồng lão đại, không phải chính là người đàn ông trước kia ở thành phố J đã giăng bẫy muốn hãm hại Long Đào sao?
Người đàn ông biến thái đó....
Nhớ tới cái đêm ở thành phố J kia, quán rượu tên là Mộng Thiên Đường ấy, mạo hiểm trốn chạy như vậy, cô vẫn nghĩ lại mà phát sợ. Mà nghĩ đến Mộng Thiên Đường, nghĩ đến Hồng lão đại, cô khó tránh khỏi nghĩ đến đôi tình nhân nhỏ Đan Ninh Ninh và Vạn Phúc kia.
Vạn Phúc dưới sự uy hiếp đến tôn nghiêm cũng không cần, có lẽ đó là lần đầu tiên từ bé đến giờ cô gái nhỏ Đan Ninh Ninh có khuôn mặt còn chưa hết hẳn vẻ trẻ con kia nhìn thấy sự xấu xa và thối nát như vậy, lần đầu tiên bị phản bội, lần đầu tiên sợ hãi như thế, lần đầu tiên bị chấn động và tổn thương như vậy.
Cô vẫn rất thích cô gái nhỏ Đan Ninh Ninh kia.
Nhưng nghĩ lại, sau khi cô mua điện thoại gọi điện thoại cho Đan Ninh Ninh thì không gọi được, sau đó gửi tin nhắn cũng không có ai trả lời, Đan Ninh Ninh xảy ra chuyện gì rồi sao?
Nghĩ tới đây, Tề Tiểu Tô lặng lẽ đặt chuyện này trong lòng, buổi tối có thời gian cô phải gọi điện thoại cho cô ấy mới được.
Mà cô cũng không ngờ chạy một vòng như vậy, cô lại vẫn gặp phải người có liên quan đến Hồng lão đại, em họ của ông ta?
Tề Tiểu Tô cũng không để ý đến câu giễu cợt của Hồng Tử Quân, nhìn sắc mặt Lâm Vũ Hi càng ngày càng đỏ, nói: “Cô Lâm đây đúng là cho tôi mở rộng tầm mắt rồi, không phải là bạn gái của Chúc lão đại sao? Lá gan của cô cũng không tệ đó, Chúc lão đại vẫn còn ở trong bệnh viện này, cô lại....”
“Vậy thì làm sao? Cô tưởng là cô còn có thể đi mật báo với anh ta chắc?” Lâm Vũ Hi nhìn sau lưng cô ta, “Cửa khóa rồi, cô không biết sao?”
“Xem ra, tôi rất khó ra khỏi cái cửa này đúng không?”
“Biết rồi thì tốt. Tử Quân, sao anh còn không ra tay?” Lâm Vũ Hi nhìn Hồng Tử Quân.
Hồng Tử Quân kéo khẩu trang xuống, Tề Tiểu Tô lúc này mới nhìn rõ bộ dạng hắn, quả nhiên có ba phần tương tự Hồng lão đại. Không ngờ, em họ một lão đại xã hội đen lại làm bác sĩ.
Mặc dù không cùng một thành phố, nhưng phía Nam nghe nói do Chúc Tường Đông dẫn đầu, thành phố J cũng coi là thuộc về phía Nam, sự tồn tại của Hồng lão đại đối với Chúc Tường Đông mà nói khẳng định không phải chuyện đáng vui vẻ gì. Mà đối với Hồng lão đại, Chúc Tường Đông nói không chừng lại là người ông ta muốn trừ khử thật nhanh!
Nói như vậy, lần này, Chúc Tường Đông gặp tập kích trúng đạn, có khi nào là người của Hồng lão đại không?
Dẫu sao em họ của ông ta ở đây! Hơn nữa còn có quan hệ mật thiết với người phụ nữ bên cạnh Chúc Tường Đông như vậy.
“Lâm Vũ Hi, cô biết Hồng Tử Quân là người thế nào không?” Tề Tiểu Tô thấy Hồng Tử Quân đang đi đến phía cô, dường như cũng không gấp, giống như cô đã là cá trong chậu, liền nhìn về phía Lâm Vũ Hi.
Nếu cô có thể làm rõ giúp Chúc Tường Đông, có phải hợp tác với hắn sẽ có nhiều lợi thế hơn không? Lại nói, Hồng lão đại cũng là đối thủ của Long Đào, lại là đối thủ của Chúc Tường Đông, còn từng đắc tội với cô, kẻ địch của mình, trùng hợp là kẻ địch của bên hợp tác, không liên thủ đối phó đúng là có lỗi với cơ hội trời cho này rồi.
“Ồ? Cô gái nhỏ lẽ nào còn biết tôi?” Hồng Tử Quân ngược lại hứng thú, “Không bằng cô nói xem, tôi là người thế nào? Tôi thích nhất là nói chuyện với phụ nữ thông minh.”
Tề Tiểu Tô đứng ở cạnh cửa, Vệ Thường Khuynh nắm tay cô đứng bên cạnh, cho nên kỳ lạ là cô chẳng căng thẳng chút nào, càng đừng nói đến sợ hãi.
Vệ Thiếu soái là một người khiến cho người ta vô cùng có cảm giác an toàn.
“Nếu ở thành phố J có anh họ như Hồng lão đại, anh Hồng tại sao không làm việc ở thành phố J? Còn phải chạy đến thành phố K? Chẳng lẽ nói hai anh em các anh tình cảm không tốt?”
Mắt Hồng Tử Quân hơi tối đi.
“Không ngờ cô còn thật sự biết thân phận của tôi. Là ai nói cho cô?”
“Anh đoán xem.” Tề Tiểu Tô nháy mắt.
Ánh mắt khói mù của Hồng Tử Quân vụt qua nhìn Lâm Vũ Hi: “Cô không phải nói cô sẽ giữ bí mật tuyệt đối với tin tức của tôi sao?”
“Tử Quân, em thật sự là một chữ cũng chưa nói!” Lâm Vũ Hi vội biện bạch: “Hơn nữa trước kia anh không phải nói chuyện anh họ của anh không liên quan đến anh sao? Anh nói anh rất ít liên lạc với anh họ của anh, anh chỉ là một bác sĩ.”
“Ừm, trước kia cô còn nói cô thích tôi đó, kết quả một lần nhìn thấy Chúc Tường Đông trên tivi, lập tức tình xưa cháy lại, nói lại điên cuồng vì hắn, muốn đến bên cạnh hắn.” Hồng Tử Quân cười, “Có điều, chúng ta cũng chẳng qua là làm bạn tình ba năm thôi, tôi cũng không để ý. Nhưng lần này cô muốn tôi giúp, có thể cho tôi thù lao gì?”
Lâm Vũ Hi đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng: “Tử Quân, anh nói cái này làm gì? Là anh nói nể tình cảm trước kia của chúng ta, bằng lòng giúp em vô điều kiện.”
Tề Tiểu Tô lúc này coi như đã nhìn rõ rồi, Lâm Vũ Hi người phụ nữ ngu xuẩn này rõ ràng chính là bị Hồng Tử Quân chơi đùa xoay vòng rồi. Người phụ nữ này cũng là một kẻ không an phận, ở bên cạnh Chúc Tường Đông, lại vẫn còn qua lại với bạn tình trước đây.
Với sự thông minh của Chúc Tường Đông, có thể không phát hiện ra sự phản bội của cô ta chút nào sao?
Chẳng trách Chúc Tường Viêm bọn họ đều không thích cô ta, một năm rồi vẫn không tiếp nhận cô ta.
Hồng Tử Quân nói: “Cô nói người phụ nữ này là người yêu mới của Chúc Tường Đông à? Vậy thì vừa hay, tôi phải đưa cô ta đi.”
“Anh muốn dẫn cô ta đi làm gì? Không, em đã sắp xếp xong xuôi rồi, đợi lát nữa sẽ có người tới đưa cô ta đi. Tử Quân, tại sao anh phải đối phó với Tường Đông?” Lâm Vũ Hi cảm thấy không đúng, xông lên ôm lấy eo Hồng Tử Quân.
Hồng Tử Quân kéo lấy tóc cô ta ném mạnh sang bên cạnh, Lâm Vũ Hi vốn dĩ đã bị hiệu lực của thuốc phát tác rồi, toàn thân nhũn ra, bỗng chốc bị hắn quăng ra ngoài, đụng phải một thiết bị, lập tức hôn mê, ngã xuống đất.
“Đúng là chịu đủ con đàn bà đần độn này rồi. Em gái nhỏ, đi cùng tôi thôi, xem xem anh Đông của các người có đến cứu cô không.” Hồng Tử Quân từng bước ép tới gần Tề Tiểu Tô.
“Tôi không có quan hệ gì với Chúc Tường Đông.” Tề Tiểu Tô nói.
“Vậy sao? Có phải là thật hay không, tôi tự phân biệt được.” Hắn nói rồi, vung tay lên bổ xuống cổ cô. Vốn dĩ cho là đập một cái sẽ dễ dàng đập trúng cổ cô, khiến cô ngất đi, nhưng mà, hắn không ngờ Tề Tiểu Tô lại nghiêng người sang bên cạnh, vừa vặn tránh được.
“Tên này thân thủ không tệ, hôm nay vừa vặn lấy hắn dạy em thực chiến!” Thường Khuynh trầm giọng nói: “Tập trung chú ý!”
Tay phải Tề Tiểu Tô bị anh cầm lấy nện về phía ngực Hồng Tử Quân.
“Biết võ à?” Hồng Tử Quân có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại càng hưng phấn: “Đến đi, tôi xem xem sức lực của cô lớn thế nào.”
Hắn cho rằng cô chẳng qua là một nắm đấm thêu hoa yếu đuối, cho nên cũng không né tránh.
“Ầm!”
Một tiếng trầm đục vang lên, một quyền của Tề Tiểu Tô đánh trúng ngực phải hắn, chấn động đến mức tay cô cũng hơi tê dại, mà Hồng Tử Quân thì không dám tin lùi lại mấy bước, lồng ngực cuồn cuộn, đau đớn khó chịu khiến cho hắn suýt nữa kêu thành tiếng.
Mẹ kiếp!
Nắm đấm của một cô gái nhỏ, lấy đâu ra sức lực khủng bố như vậy?
Hắn nào biết, đây căn bản là sức lực của Vệ Thường Khuynh! Hơn nữa còn đã giảm bớt rồi!
“Xông lên, nhảy lên, quét chân!” Vệ Thường Khuynh một khi thay đổi thành thân phận cấp trên là vô cùng nghiêm túc, dẫn Tề Tiểu Tô xông tới Hồng Tử Quân còn chưa đứng vững.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.