Nghê Hào mặc dù không thường làm việc ở đây, nhưng ông ta khoác lác là một quý tộc thích thưởng thức nghệ thuật, ở đây thường xuyên có triển lãm của mọi người, có rất nhiều buổi ông ta sẽ tài trợ, cho nên thuê một căn phòng làm việc ở đây.
Lúc Tề Tiểu Tô vào phòng, Nghiêm lão và Nghiêm Uyển Nghi đã đến rồi. Quyền Tứ, Thạch Quỷ và Minh Thông cũng đều ở đây, trừ những người này ra, còn có mấy người ăn mặc rất giống nam nữ tài giỏi cầm tài liệu chờ đợi, cảm giác rất khoa trương.
“A, đây chính là cô Tề Tiểu Tô không sợ trời không sợ đất sao?”
Nghê Hào ngồi sau bàn giám đốc cảm giác giống như Hoàng thượng ngồi trên ghế rồng. Thật ra diện mạo của Nghê Hào rất bình thường, nhưng đều nói tướng do tâm sinh*, trên người ông ta có một loại tàn ác. Ở một số người vẻ tàn ác này có thể là một dạng áp chế về khí thế, nhưng ở trên người Nghê Hào, lại chỉ là một cảm giác làm người ta cảm thấy hơi u ám.
* Tướng do tâm sinh: trạng thái cảm xúc của một người có thể ảnh hướng đến những vấn đề nhất định, ví dụ như các yếu tố bên trong của một người có thể làm thay đổi môi trường xung quanh người đó.
Thế mới nói, có người vừa xuất hiện đã khiến cho người ta có cảm giác “hắn là người xấu”, đây là do sự ác độc lộ cả ra ngoài chăng.
Nếu như là Tề Tiểu Tô của kiếp trước, có lẽ trong lòng sẽ thấy sợ hãi. Nhưng Tề Tiểu Tô bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414202/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.