Nghiêm lão lúc này thở phào một hơi dài, ông cảm thấy trái tim mình vừa rồi rõ ràng ngừng một nhịp, thót lên tới cổ họng, sau đó lại rơi mạnh về chỗ cũ.
Cười khổ trong lòng, xem ra đi cùng người bạn nhỏ này là thử thách sự dũng cảm của trái tim ông rồi. Tính ra mấy chục năm mưa gió đều đã trải qua, không ngờ già rồi, lại còn vẫn không khỏi sợ hết hồn như ngày trẻ.
Không bằng một cô bé!
Ông đứng lên, vỗ vỗ vai Tề Tiểu Tô, ha ha cười nói: “Như vậy đi, để tôi quyết giúp cháu, vốn dĩ là tám trăm vạn cũng được, nhưng mà, ba khối cộng vào thành hai nghìn vạn đi, còn sáu mươi vạn bớt cho ông Quyền Tứ, dẫu sao cháu cũng là hàng con cháu, phải cho ông Quyền Tứ chút thể diện chứ.”
Tề Tiểu Tô đương nhiên không phản đối: “Cháu nghe Nghiêm lão ạ.”
Một già một trẻ đồng thời nhìn Quyền Tứ.
Trái tim Quyền Tứ vào giờ khắc này gần như hoá đá.
Hai nghìn vạn, mười lần, hai trăm triệu.
Ánh mắt hắn quét đến chiếc điện thoại trong tay Tề Tiểu Tô. Lời nói hùng hồn vừa rồi của mình còn như phảng phất bên tai.
Nghê đổng chúng tôi trước nay uy tín, đừng nói một trăm triệu, có gấp đôi cũng thanh toán ngay tại trận, tuyệt không nói hai lời.
Có gấp đôi đi nữa, đây thật sự là gấp đôi rồi! Gấp đôi cũng thanh toán ngay tại trận, tuyệt không hai lời, bây giờ hắn đào đâu ra hai trăm triệu mà thanh toán chứ?
Đi theo Nghê Hào nhiều năm như vậy, hắn cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414196/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.