Tề Tiểu Tô bày tỏ rằng mình rất ấm ức.
Nói cho cùng, cô thật sự chỉ là một nữ sinh rất bình thường, làm sao có thể yêu cầu cô phải đối kháng được với sát thủ cầm súng chứ!
“Không phục? Muốn cãi à? Hử?” Vệ Thường Khuynh trầm giọng nói: “Có biết nếu như em là lính của bản Thiếu soái thì đã sớm bị phạt quét nhà xí toàn doanh trại rồi không!”
“Tôi không phải lính của anh.” Tề Tiểu Tô cong môi, “Tôi căn bản không muốn có cấp trên như anh.” Cảm ơn nhé, làm như cô muốn làm lính dưới tay anh lắm ấy.
Vệ Thường Khuynh bị cô làm cho giận quá hóa cười.
“Vậy thì, xin lỗi nhé, bản Thiếu soái sớm đã nhận em rồi, bắt đầu từ lúc em theo tôi huấn luyện, em chính là lính của bản Thiếu soái rồi! No.1, cho cô ấy số hiệu! Là lính công vụ của bản Thiếu soái!”
“Rõ, Thiếu soái!”
Hệ thống Tiểu Nhất lập tức đáp.
Rất nhanh, trong đầu Tề Tiểu Tô hiện lên một dãy số, còn có một bộ hồ sơ, trên đó viết tất cả tài liệu của cô, hơn nữa, sắp xếp cho cô là: Lính hạng ba!
Lính hạng ba Tề Tiểu Tô, người Trái đất thế kỷ hai mươi mốt.
Sao nhìn lại thấy buồn bực như vậy chứ?
“Lính hạng ba Tề Tiểu Tô, số hiệu của em là 0967!”
“6 cái…” Tề Tiểu Tô đang muốn mắng, Vệ Thường Khuynh đột nhiên dùng sức nhéo má cô, kéo má cô sang hai bên.
“Nếu như phát ngôn bất kính với sếp, em biết sẽ có xử phạt thế nào không hả?”
“Hu hu hu… xử phạt thế nào?”
“Giặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414181/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.