Bình thường leo bảy tám tầng vẫn được, nhưng sau khi chạy một tiếng lại leo nhiều tầng như vậy, cô cảm giác như mình sắp chết đến nơi rồi.
“Đột nhiên tôi nổi hứng muốn đổi nhà có thang máy.” Cô thở hồng hộc nói.
Vệ Thường Khuynh ở bên cạnh vẫn rất thoải mái ung dung: “Vậy cũng phải chờ ba tháng sau.”
Cuối cùng leo đến nơi, suýt nữa Tề Tiểu Tô còn không tra được chìa khóa vào ổ, mệt sắp bò ra rồi. Cửa vừa mở, đúng lúc nhìn thấy Khưu Linh Phương đi từ phòng vệ sinh ra, chắc là đã đánh răng rửa mặt rồi. Cô ấy nhìn nhìn Tề Tiểu Tô, lại nhìn cửa phòng đóng chặt của cô.
“Chị tưởng là em vẫn đang ngủ, còn đang không biết có nên gọi em dậy không nữa.”
Hôm nay phải đi học, cô cứ tưởng có lẽ tối hôm qua thu dọn mệt quá nên Tề Tiểu Tô không dậy được, kết quả là cô lại từ bên ngoài về, cả người còn ướt đẫm mồ hôi, rõ ràng là vừa đi tập thể dục.
Trong lòng Khưu Linh Phương bắt đầu khâm phục Tề Tiểu Tô, bây giờ làm gì có học sinh nào có thể dậy sớm tích cực đi tập thể dục như vậy.
Tề Tiểu Tô thở dài, đưa túi điểm tâm cho cô ấy, “Phiền chị Linh chuẩn bị trước một chút, em đi tắm đã, sẽ xong nhanh thôi.”
Cô trừng mắt nhìn Vệ Thường Khuynh, nụ cười của Vệ Thiếu soái tan biến. “Lát nữa tôi lại đến.”
Còn đến nữa à?
Lúc này Tề Tiểu Tô còn cho rằng một ngày vận động một tiếng như vậy thôi.
Cô vội vàng gội đầu tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414161/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.