“Mợ út, mợ ngồi đây nhé, cháu đi xem thế nào.”
Tề Tiểu Tô nói rồi lập tức đi về phía phát ra tiếng nói. Bên đó có treo tấm biển phòng rửa tay, trong lòng cô chợt cảm thấy rất bất an.
Bên đó có người đang túm tụm lại, Tề Tiểu Tô nhìn thấy ông ngoại cô ngã xuống đất, bà ngoại đang ra sức đỡ ông lên, nhưng mấy người đứng xem lại cách xa một chút, không ai bước ra giúp họ cả.
Trong lòng Tề Tiểu Tô vô cùng tức giận, vội chạy tới đẩy hai người ra.
“Ông ngoại!”
Cô cứ tưởng ông ngoại ngã ngất xỉu, nhưng đến nơi mới biết ông vẫn còn tỉnh táo, hơn nữa còn đang nói chuyện với bà ngoại.
“Tìm thằng ba là được rồi… Tiểu Tô?”
Tề Tiểu Tô muốn đỡ ông lên, nhưng vừa động vào, ông ngoại đã kêu đau. Ánh mắt Tề Tiểu Tô rơi xuống bàn chân đang vẹo đi của ông, “Ông bị trẹo chân ạ?” Cô ngẩng đầu nhìn mấy người đang vây xung quanh, phát hiện ra có người lúc trước đi cùng nhóm Hồ Tu Trạch, còn mấy nam nữ khác thì cô chưa từng gặp.
“Là họ đẩy ông ngoại ạ?”
Một người thanh niên trong đó chợt hô lên: “Chậc, nhìn xinh xắn ra phết nhỉ, nhưng quả nhiên cũng định lừa bịp ăn vạ người ta à?”
“Đúng thế, thế nên tôi mới nói các cậu, không thể tùy tiện đỡ người khác được, nhìn quần áo hai ông bà già này mặc kìa, một bộ quần áo một trăm tệ thì làm sao ăn nổi một bữa cơm ở đây? Tôi đã bảo rồi, bây giờ mấy kẻ thích ăn cơm không trả tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414148/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.