Lão Đồng nửa tin nửa ngờ, nhưng người ta đã đến đây rồi, ông ấy nghĩ lấy ra cho cô xem một chút cũng chẳng sao, liền đem vòng ngọc ra.
Vòng ngọc được đựng trong một chiếc hộp nhung màu đỏ, Tề Tiểu Tô vừa mở ra đã nhìn thấy một chiếc vòng tay xanh biếc mang theo gợn gợn trắng như mây.
Mặc dù cô không hiểu, nhưng với tính cách yêu cái đẹp vốn có của phụ nữ, cô cảm thấy chiếc vòng này rất đẹp.
Cô cầm vòng ngọc giơ lên ánh đèn, nước ngọc rất trong, tuy màu sắc của nó rất nhạt, nhưng lại càng nổi bật những mảnh vân xanh biếc long lanh bên trong.
Chắc là do được đeo thường xuyên nên trên thân chiếc vòng hơi trơn bóng do ma sát nhiều, có thể nhìn ra được đây không phải vòng mới.
“Cô bé à, bác phải nói trước với cháu, chiếc vòng này là của vợ bác, do một người họ hàng Hoa kiều của bà ấy tặng bà ấy năm 19 tuổi, bà ấy cũng giữ được hơn nửa đời người rồi.” Lão Đồng nói: “Nhưng mà, bà nhà bác bị ung thư qua đời, có người mua chê nó không may mắn. Chuyện này bác phải nói trước để cháu cân nhắc.”
Lão Đồng này thực sự rất thật thà.
Thực ra Tề Tiểu Tô hoàn toàn không bận tâm, dù sao chiếc vòng ngọc này cũng chỉ để làm năng lượng cho Tiểu Nhất, cuối cùng rồi cũng biến thành bột thôi.
“Bác Đồng à, bác định bán chiếc vòng này bao nhiêu ạ?”
Cô nhét hết tiền vào trong balo mang đến đây, chỉ lo nhất là không đủ tiền. Nếu 5 vạn 2 đó còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414070/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.