Tề Tiểu Tô tỉnh lại trên lưng Chu Thuần.
Lúc này Chu Thuần đang cõng cô đi trên con đường nhựa đầy cây xanh. Sau buổi trưa, ánh nắng xuyên qua lá cây, in bóng họ xuống đất. Trên quần áo của Chu Thuần thoang thoảng mùi chanh của nước giặt. Tề Tiểu Tô chợt nghĩ, nhà cậu ấy đổi nước giặt rồi à? Sao mùi lại khác lúc trước.
“Chu Thuần, cho em xuống đi.”
Không biết vì sao, Tề Tiểu Tô chợt nhớ đến lời mà Hệ thống Tiểu Nhất nói với cô, yêu cầu cô phải giữ khoảng cách với các sinh vật giống đực trước khi gặp Thiếu soái.
Nghĩ tới đây, cô lại chợt như hiểu ra, vừa rồi cô ngất xỉu có phải lại do Hệ thống không?
Lúc trước Hệ thống Tiểu Nhất đã nói với cô, năng lượng của nó đã không còn được bao nhiêu, chỉ có thể cảnh báo lúc cô gặp nguy hiểm về tính mạng, chính là lần vừa rồi, có lẽ giờ năng lượng đã thực sự cạn sạch mất rồi.
Hệ thống Tiểu Nhất lại cứu cô lần nữa, vì người vệ sỹ bảo vệ mạng sống này, cô thực sự phải đi mua một viên ngọc cho nó hấp thu năng lượng, nếu không bây giờ nó sẽ rơi vào tình trạng ngủ đông mất.
“Em vừa mới ngất xỉu đấy, làm sao thả em xuống được?” Chu Thuần tiếp tục cõng cô vững vàng đi tiếp, đi thêm 100m nữa, rẽ vào, có một nhà thuốc lớn, ở đó có một thầy thuốc trung y đã nghỉ hưu, nhân tiện nhờ ông khám cho cô cho yên tâm.
“Sẽ bị bạn học hoặc thầy cô nhìn thấy đấy.” Tề Tiểu Tô vỗ vai cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414068/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.