Nhìn Trịnh Mạt rụt đầu rụt cổ đứng sau lưng Ngô Kiến, Tề Tiểu Tô tức sắp nổ phổi.
Cô ta dựa vào cái gì mà đưa đám người này tới đây chứ?
“Ô, căn hộ này cũng khá đấy, nghe nói tiền thuê nhà ở khu này đang tăng ầm ầm à?” Ngô Kiến trọc đầu hít một hơi thuốc, lượn lờ khắp nơi, cứ như đang thưởng thức đồ vật của hắn vậy. Trong lòng Tề Tiểu Tô chợt dâng lên cảm giác bất an.
“Đây là nhà của tôi, không liên quan gì đến cậu hai tôi hết.”
“Cậu hai của cô à?” Ngô Kiến nhìn cô từ trên xuống dưới, “Ồ, cậu hai của cô là thằng oắt Tô Vận Thuận đấy à?”
“Ngô Kiến, cậu đã bảo sẽ cho chúng tôi thêm hai ngày cơ mà?” Ông ngoại Tô cũng rất tức giận. Ông cụ hoàn toàn không ngờ lúc trước Trịnh Mạt đã lén lút theo họ đến đây, biết địa chỉ của căn hộ này. Có lẽ, nếu lúc trước hai ông bà cụ không giữ kín sổ đỏ và hộ khẩu của căn hộ này đi thì chắc chúng nó cũng đã nhăm nhe đến căn hộ này rồi.
Bị bố chồng trừng mắt, Trịnh Mạt ấm ức kêu lên: “Bọn họ đến tận nhà đập cửa như thế, con ở nhà có một mình cũng sợ chứ ạ! Hơn nữa, chuyện của Vận Thuận, con cũng có tự quyết được đâu.”
Không tự quyết được?
Ngô Kiến nói: “Tôi nói, thầy ạ, tôi vốn cũng muốn giữ thể diện cho thầy, nhưng sáng sớm nay mấy thằng đàn em của tôi nói, thằng nhãi Tô Vận Thuận kia chạy trốn rồi! Hơn nữa lại có người nhìn thấy mấy người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414054/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.