Tề Tiểu Tô thầm thở dài một hơi, thực ra, tự dưng lấy lại được 5 năm, cô thực sự muốn sống kiếp này thật tốt. Nếu vẫn cứ giống như kiếp trước, khổ sở thi vào một trường đại học hạng hai, nộp hồ sơ vào ngành mà mình không thích, sau đó ngày nào cũng vất vả làm thêm để kiếm tiền đóng học phí, đến lúc đi thực tập vẫn còn mơ mơ hồ hồ thì còn gì ý nghĩa nữa?
Thế nên cô tự đặt ra mục tiêu cho mình, đầu tiên là phải lấy được 5 vạn tệ kia, thứ hai là chuyển ra khỏi Tề gia, ở nội trú trong trường, thứ ba chính là nâng cao thành tích học tập, thi một trường đại học tốt.
Nhưng hôm nay, mới ngày đầu tiên, hai mục tiêu trước còn chưa thể nào thực hiện được mà cô đã bị giáo viên chủ nhiệm tóm lên phê bình rồi.
Có điều, cô cũng không thể trách Chu Thuần được. Tự cô chạy lên đòi cậu ấy mời đi ăn trưa trước mà, đúng không? Hơn nữa, cậu ấy mua tài liệu tham khảo cho cô, chẳng phải cũng vì muốn tốt cho cô sao? Hôm nay tổng cộng đã tiêu mất của cậu ấy gần 200 tệ rồi.
“Thưa cô.”
“Vào đi.”
Vừa nghe hai chữ này của chủ nhiệm, Tề Tiểu Tô đã biết có chuyện chẳng lành rồi, vì hai chữ này còn chứa cả chút giận dữ. Cô đẩy cửa vào phòng giáo vụ, chuông vào học vừa vang lên, các giáo viên khác đều đã lên lớp rồi, tiết sau là giờ Ngữ văn. Đúng lúc giáo viên Ngữ văn đang định đi ra, lúc đi lướt qua cô, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/274374/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.