Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau
Tiểu Tuyết, cái tên Dương Hoắc Hy kìa. Hoàng Y liếc nhìn Dương Hoắc HY từ phía xa đang bước đến chỗ bọn cô. - Ừ... Dương Tuyết vẻ mặt dửng dưng nhìn. - Vợ... sao nhìn mặt vợ có vẻ nghiêm trọng vậy? Dương Hoắc Nam chú ý đến sắc mặt của Dương Tuyết không được bình thường. - Không có gì đâu... anh nghĩ nhiều rồi. Thấy Dương Tuyết nói vậy, Dương Hoắc Nam liền không hỏi nữa. Anh đưa tay lên xoa đầu cô. - Có anh đây rồi, vợ đừng buồn nữa nha. Dương Tuyết đỏ mặt cười lại. - Nè, hay chúng ta đi hộp đêm chơi một chút rồi hẵng về biệt thự được không? Dương Hoắc Hy tiến lại gần hỏi Dương Tuyết. Dương Tuyết liếc qua Hoàng Y với Minh Luân. - Được chứ, đúng lúc bọn tôi đang chán. Hoàng Y nhanh chóng trả lời. Đúng, cơ hội đầu tiên cho ả Ngải Tuyết nếm mùi đau khổ rồi. - Chúng tôi đều tán thành đi hộp đêm chơi một chút... Minh Luân đẩy gọng kính nói tiếp... - ... tiện thể để xem kịch vui đêm nay. Dương Hoắc Hy có hơi giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh. - Vậy chúng ta đi thôi. - ...- Dương Tuyết nãy giờ im lặng âm thầm đánh giá hành tung của Dương Hoắc Hy. - Vợ... hộp đêm là gì vậy ạ? Dương Hoắc Nam ngây thơ hỏi. - À... tí nữa rồi biết. - -------------------------- Tại hộp đêm lúc này... Ngải Tuyết liền cho một lượng thuốc mê dược nhỏ vào hai ly rượu. - Tí nữa anh đưa cho hai người đó uống, nhớ chứ? - Vâng... Ha~ Đêm nay toàn thành phố sẽ biết được tam thiếu phu nhân là một kẻ đê tiện như thế nào. Dương Tuyết, mối thù lúc trước, bây giờ tôi trả lại cô. Món quà này sẽ rất bất ngờ với anh Nam đây. Ngải Tuyết lắc ly rượu đỏ trong tay.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau