Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau
Sau khi từ trên tách trà đi xuống. Dương Tuyết bủn rủn hết cả chân tay. Nhưng vẫn có người ác liệt hơn cô. Dương Hoắc Hy bị Hoàng Y đấm ngay vào mắt vì tội khoác lên bắt vai. Vừa nhìn thấy Dương Tuyết. Dương Hoắc Hy liền giả bộ chạy ra chỗ cô làm trò. - Vợ, cô ta đánh anh đau quá. Hay là honey xoa dịu anh đi. - ...-Dương Tuyết đen mặt như đáy nồi. - ...- Hoàng Y đã đen còn đen hơn. - Để em giúp anh ba ha~ Dương Hoắc Nam đen mặt bước nhanh ra chỗ Dương Hoắc Hy ra sức ấn nó mạnh vào vết bầm. - Á Á Á... đừng mà, anh xin lỗi... Dương Hoắc Hy hét lên như heo bị chọc tiết ? Dương Hoắc Nam vẫn ko bỏ tay ra mà vẫn ra sức hơn nữa. Cho chừa cái tội trêu vợ anh. - Em dâu... em dâu à, anh xin lỗi mà. Bảo Hoắc Nam dừng lại đi. Dương Hoắc Hy thảm thiết kêu gào. - ...- Hoàng Y nhịn cười nãy giờ liền liếc mắt qua Dương Tuyết. - Tha cho anh ta đi. - Ok~ vợ yêu. Chúng ta cùng chơi tàu lượn siêu tốc đi vợ. - ...- Dương Tuyết run rẩy tay chân. - Thôi. Tớ cũng nó mệt rồi! Tớ về nha tiểu Tuyết. Hoàng Y vẫy tay định ra về. - Cậu... cậu không ở lại chơi sao. - Ừm... tớ về nhà còn chơi “Phiêu bạt kiếm” nữa. Hoàng Y khước từ. - Tôi nói rồi. Mấy người phụ nữ các cô ai cũng sợ trò tàu lượn siêu tốc cả. Dương Hoắc Hy liền xen mồm vào. - ...- Dương Tuyết. Riêng Hoàng Y thì ngược lại. Câu nói của Dương Hoắc Hy đã thành công gây sự chú ý với nó Hoàng Y. - Hứ... ở lại thì ở lại. Ai sợ chứ? Đúng là dính bẫy thật mà. Dương Tuyết lắc đầu bó tay với Hoàng Y. - Tiểu Tuyết, chúng ta cũng đi chơi nào. ————————
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau