Sau khi tắm rửa và ăn cơm Kỳ Vân mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Cô đang ngồi xếp đồ vào ba lô thì có mấy người trong đội từ bên ngoài bước về phía cô. 
"Kỳ Vân cậu không sao chứ? Xin lỗi là đồng đội mà tụi tớ không để ý đến cậu." Dù sao Kỳ Vân cũng là thành viên của đội, cô mất tích mà không ai biết thì cả đội cũng có trách nhiệm. May mắn cuối cùng cũng không có việc gì. 
"Không sao! Tớ cũng có lỗi, bây giờ ổn rồi." Là cô không đúng, tự ý rời vị trí mà không thông báo, vì vậy không thể trách ai. Chỉ tại bản thân không suy nghĩ thấu đáo. Cũng may có Trần giáo sư, không biết bây giờ anh làm gì. Ban nảy cõng cô đi một đoạn đường dài chắc tốn không ít sức lực. 
Mấy cô bạn gái còn nắm tay cô tỏ vẻ mong cô tha thứ. Ánh mắt rất chân thành. Làm cô thấy đều tại mình gây họa. 
"Lửa trại đã đốt rồi, Kỳ Vân chúng ta ra kia chơi đi." Một cô bạn hào hứng chỉ tay về phía xa. 
Kỳ Vân đi một ngày dài vô cùng mệt mỏi, còn bị kẹt trong rừng cho dù bây giờ đã bình an nhưng trong lòng vẫn còn chấn động. Thật sự bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi. Nhưng nếu từ chối có lẽ họ cho rằng cô không tha thứ, chấp nhất chuyện nhỏ nhặt, lại không biết cách cư xử, như vậy không tốt lắm. Kỳ Vân đành gật đầu đi theo cả đội. 
Đốt lửa trại là phần không thể thiếu trong các buổi đi cắm trại. Ngọn lửa tượng trưng cho sức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-giao-su-theo-duoi-nguoc/183865/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.