Mỗi ngày trôi qua mặt trời đều đặn nhô lên cao rồi lặn xuống. Cứ lặp lại như một vòng tuần hoàn, mà thời gian cũng theo đó chậm rãi trôi qua. Nhưng có người bảo "thời gian trôi chậm quá" có người lại cho rằng "chưa kịp làm gì đã hết một ngày." 
Thật ra thời gian nói nhanh sẽ nhanh, nói chậm sẽ chậm tùy thuộc vào mỗi người là đang chờ mong hay tránh né mà thôi. Đối với Kỳ Vân cô lại muốn thời gian trôi nhanh một chút để cô sớm có thể nhìn thấy thầy Trần. 
Chẳng mấy chốc đã đến ngày đi cắm trại. 
Sáu giờ sáng toàn bộ sinh viên tham gia có mặt tại trường chuẩn bị di chuyển đến địa điểm dựng trại. Mặc dù phải tập trung sớm nhưng không khí vô cùng hào hứng, mọi người tụm lại nói chuyện bàn tán sôi nổi. Khác hẳn với không khí lớp học những buổi phải bắt đầu vào tiết một lúc bảy giờ. 
Kỳ Vân tuy ở xa nhưng cũng cố gắng có mặt đúng giờ. Đêm hôm qua cô ngủ không được, trong lòng cứ nôn nao, đến khi chợp mắt được một lúc chuông đồng hồ lại reo. Thật muốn tắt báo thức đi ngủ tiếp, nhưng nghĩ đến việc gặp giáo sư Trần cô phải gồng mình ngồi dậy. Kết quả là bây giờ mắt lờ đờ mở không lên, cô lấy tay che miệng ngáp mấy cái, nước mắt bắt đầu chảy ra. 
Kỳ Vân đang rất muốn tìm một chỗ dựa vào tranh thủ ngủ. 
Đúng là hành người mà, bốn giờ sáng dậy chuẩn bị, năm giờ chạy ra trạm đón xe buýt gió tạt vào người kiến cô lạnh run, đến giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-giao-su-theo-duoi-nguoc/183863/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.