Kỳ Vân đi nhanh xuống lầu. Nhìn thấy Gia Kiệt đứng trong nắng đợi cô, cô chạy nhanh đến.
"Tại sao anh đứng đây?" Chỗ này rất nắng sao anh không tìm chỗ mát mà đứng.
Gia Kiệt đi dạo vòng vòng trong sân sau đó anh canh thời gian mà đến dưới lầu đợi Kỳ Vân. Anh chọn nơi cô dễ thấy nhất đứng đợi. Sợ cô không thấy anh lại đi tìm. Anh thà chịu nóng một chút còn hơn để cô đi trong cái thời tiết nắng rát như vậy.
"Anh vừa mới tới thôi, đi thôi em!"
Kỳ Vân theo Gia Kiệt đi lấy xe, mà người trên lầu từ lúc cô đi bộ dạng còn đáng sợ hơn lúc Kỳ Vân có mặt ở đó. Cô vẫn thản nhiên đi theo Gia Kiệt nói chuyện vui vẻ.
Gia Kiệt chở Kỳ Vân rời khỏi trường.
Xe của Gia Kiệt chắc chắn rất cao cấp. Giống như xe của Trần Kha Nghị. Vì sao cô đoán vậy ư? Ghế ngồi rất êm và mềm do sử dụng loại da bọc yên tốt. Cảm giác như đang sờ vào bề mặt da của những chiếc túi hàng hiệu. Không những vậy động cơ xe không hề phát ra tiếng ồn, khi tựa lưng vào ghế êm ái đến dễ chịu. Nếu không phải vì đang đói bụng nhất định cô sẽ không nhịn được mà chìm vào giấc ngủ.
Thấy Gia Kiệt dường như rất rành đường, rõ ràng anh mới về nước mà. Cô liền hỏi: "Anh có biết đường đi không vậy?"
Gia Kiệt trả lời ngắn gọn: "Không!"
Câu trả lời làm của Gia Kiệt làm cô phản ứng không kịp. Không biết đường mà chở cô đi "như thiệt".
Thông qua gương chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-giao-su-theo-duoi-nguoc/1509531/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.